KHÔNG NHỚ, KHÔNG QUÊN - Trang 607

Nhưng mình và anh hai lớn lên từng ngày, anh hai lại càng xa cách

mình hơn. Các bạn học thường hay hâm mộ Hạ Bồng Bồng có anh trai, với
bọn họ, anh hai đều bảo vệ em gái. Anh hai của Hạ Bồng Bồng không
giống vậy, anh hai của cô...Từng nói muốn bắt nạt cô.

Hôm đó Hạ Đông Ngôn được cõng về nhà, ba và mẹ đều đã đi nước

ngoài, trong nhà chỉ có một mình Hạ Bồng Bồng. Là Đường Diệc Thiên gõ
cửa, Hạ Bồng Bồng biết anh, người thành lập doanh nghiệp Thịnh Thế mới
nổi, một doanh nhân trẻ. Đứng bên cạnh anh là một nữ sinh rất xinh đẹp,
Hạ Bồng Bồng vẫn nhớ được cô ấy, cô ấy tên là Hàn Niệm, hồi nhỏ có một
lần mình bị té cô ấy đã đỡ mình.

"Anh ấy uống say..." Hàn Niệm lo lắng nói với Hạ Bồng Bồng," Em

có thể giải quyết được không?"

"Có gì không giải quyết được chứ?" Đường Diệc Thiên ném Hạ Đông

Ngôn lên giường, nói với Hạ Bồng Bồng, "Em khỏi phải lo cho cậu ta, cậu
ta ngủ một giấc là được, không chết đâu."

Lúc đưa bọn họ đến cửa, Hạ Bồng Bồng vẫn hỏi , "Sao anh hai em lại

uống nhiều như vậy?"

Đường Diệc Thiên cười, "Bởi vì hôm nay là sinh nhật của cậu ta."

Hạ Đông Ngôn không bao giờ làm sinh nhật, bởi vì ngày ba mẹ anh ly

hôn, chính là sinh nhật của anh. Chỉ tiếc người phụ nữ đó đã quên từ sớm,
bà ta vẫy tay tạm biệt anh, nói với anh là phải tiếp tục làm đứa trẻ ngoan, bà
ta nói rất chân thành, giống như một người mẹ thật sự vậy, nhưng lại quên
hôm đó là ngày sinh nhật của con trai mình.

* * *

Sáng sớm Hạ Đông Ngôn mơ màng tỉnh dậy, Hạ Bồng Bồng đang ghé

vào bên cạnh giường của anh, trong phòng đều bị anh lây nhiễm mùi rượu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.