KHÔNG NƠI NƯƠNG TỰA - Trang 114

KHÔNG NƠI NƯƠNG TỰA

Dave Pelzer

www.dtv-ebook.com

Lời Kết

Hạt Sonama,

California

Vậy là tôi vẫn còn sống.

Tôi đứng lặng người ngắm vẻ đẹp bất tử của Thái Bình Dương. Một

cơn gió nhẹ thổi xuống từ những ngọn đồi ở phía sau lưng, làm mát cả trời
chiều. Như mọi khi, hôm nay là một ngày thật đẹp. Hoàng hôn dần tắt,
nhường chỗ cho màn đêm huyền bí đang buông xuống. Cả bầu trời như sắp
bị đốt cháy bởi những quầng sáng rực rỡ khi nó chuyển từ sắc xanh nhẹ
nhàng sang một màu cam vàng rực. Tôi nhìn về phía tây, dẫu khiếp sợ
nhưng vẫn dán mắt như bị thôi miên vào những cơn sóng đang vỗ dập
mạnh mẽ liên hồi. Một ngọn sóng khổng lồ từ khơi xa lướt vào đất liền, vỗ
mạnh vào bờ tạo nên những âm thanh ầm ầm như sấm sét, rồi vỡ tan ra
thành muôn ngàn đợt sóng nhỏ. Bọt nước trắng xóa chưa kịp quấn lấy chân
tôi thì hơi nước đã hắt vào mặt tôi mặn chát. Rồi những bọt nước bé xíu ấy
nhanh chóng bị một đợt sóng khác cuốn ra xa. Đột nhiên, một mảnh gỗ trôi
dạt bị hất lên bờ. Miếng gỗ không rõ hình thù, thủng lỗ chỗ nhưng phẳng
phiu và trơn láng sau một thời gian trôi dạt, thấm nước và chịu nắng trên
biển. Tôi cúi xuống định nhặt miếng gỗ lên. Nhưng khi tôi vừa đưa tay ra
thì sóng biển đã dội vào cuốn nó đi xa tít. Tôi khựng người nhìn theo.
Dường như miếng gỗ đang cố chống chọi lại cơn sóng dữ để được ở lại với
bến bờ. Nó để lại một vệt dài trên cát biển trước khi trôi vào làn nước và
trồi thụt dữ dội rồi mới ngoan ngoãn đi theo con sóng về với đại dương bao
la.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.