KHÔNG PHẢI TÌNH HỜ - Trang 161

- Anh cũng thấy vậy. Hôm nào anh lại rủ em đi chơi, em đừng từ chối

nhé.

- Em không biết nữa. Chị em đang ốm phải nằm viện. Em bận bù đầu.

Nhớ chuyện với Cletus, Adele nín thở chờ nghe mắng. Joe mỉm cười,

siết chặt tay cô:

- Anh hiểu mà. Anh cũng bận với đội bóng với đủ thứ linh tinh. Anh

cũng không có thời gian hẹn hò lãng mạn. Thế này nhé: Nếu có rảnh, anh
sẽ gọi ngay cho em. Nếu em cũng rảnh, mình cùng đi ăn. Vậy cả hai đều
thoải mái.

Adele nhẹ cả người, chỉ muốn nhào đến hôn anh thật kêu vào má. Joe

không xỉ vả cô ngoa ngoắt như Cletus. Có lẽ phép màu đã hết.

- Đồng ý cả hai tay.

- Hay quá.

Buông tay cô, anh quay gót ra về. Đến bậc tam cấp cuối cùng, Joe quay

lại, cười nhếch mép đầy ngụ ý:

- Chắc em nhiều bạn gái xinh lắm, nhỉ?

Cô hoàn toàn không hiểu ý Joe. Nghĩ đến bạn bè ở Boise , Adele nhanh

nhẩu gật đầu:

- Vâng, đúng ạ.

- Giờ hãy còn sớm, chưa đến mười giờ. Hay em gọi điện cho vài cô bạn

của em, hẹn họ đến nhà anh ‘vui chơi’ thâu đêm luôn. Anh đang thèm
‘bánh kẹp xúc xích’. ‘Xúc xích’ của anh to lắm.

Không lời nào tả hết nỗi thất vọng và chán nản của Adele.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.