KHÔNG PHẢI TÌNH HỜ - Trang 89

xong, Adele lấy điện thọai di động trong túi. Sherilyn luôn cẩn thận cất sẵn
hộp khăn giấy trong xe. Adele mở điện thoại.

Đã ba giờ rưỡi chiều. Cô đến đón Kendra muộn. Hôm nay cô bé họp mặt

cùng các bạn gái trong đội khiêu vũ. Lau mặt mũi xong, thay vì gọi cho
Kendra, cọ gọi số điện thoại nhà cũ của Sherilyn ở Fort Worth . William
vẫn sống ở đó. Sau hồi chuông thứ năm, máy tự động trả lời:

- Bạn đang gọi điện đến nhà bác sĩ William Morgan. – Tiếng William

xen lẫn tiếng cười khúc khích của cô trợ lý trẻ - và Stormy Winter. Hiện tại
tôi không được khỏe. Xin nhắn lại và cho biết số điện thọai để tiện liên lạc.

Rất đúng với tính cách William tự cao tự đại: thu cả tiếng cười khúc

khích của cô ả đáng ghét để khoe bồ trẻ.

Bíp!

- Anh William, Adele gọi đây. Tôi gọi đến về việc…

Cô im bặt. Sherilyn không hề muốn con người cạn tàu ráo máng này gọi

điện đến làm chị bực mình. Vả lại, hắn không xứng đáng được biết chuyện
gia đình chị.

- Tôi gọi đến muốn bảo anh cút xuống địa ngục cho rảnh.

Cô dập máy luôn. Tất nhiên, cư xử như thế không chững chạc lắm nhưng

Sherilyn nói phải. Giờ Adele rất hả dạ.

Liếc kính chiếu hậu, Adele rên lên. Mắt cô đỏ hoe, mi dưới sưng mọng.

Cô không muốn mang bộ dạng thảm hại đến gõ cửa nhà Zach. Chết nỗi đây
không phải lần đầu. Cô vội bấm số di động của Kendra. Giá con bé ra ngoài
đợi cô thì hay quá… Ra tận cổng luôn thì càng tốt… nhưng Kendra không
trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.