KHÔNG THỂ KHÔNG LÀ EM! - Trang 170

Người giúp việc bước vào châm trà rồi ra ngoài, đóng kỹ cửa, Quý Độ

mới nói: "Hỏi đi!"

Quý Vân Khai hỏi thẳng: "Chị có phải con cái nhà chúng ta không?"

Quý Độ lườm anh một cái, nghiêm mặt nói: "Dù nó có phải con cái của

chúng ta hay không thì nó vẫn là chị con!"

"Con không phải không chấp nhận chị ấy, nói thế nào cũng đã chung

sống với nhau nhiều năm." Quý Vân Khai nói thầm, khuôn mặt chị hiện lên
trong đầu rất rõ ràng, nhất là mặt mày chị ấy còn khá giống bố. Anh suy
đoán hỏi, "Chị ấy không phải là lỗi lầm mà bố phạm phải khi còn trẻ chứ?"

"Mẹ cha mày chứ!" Quý Độ rốt cục lộ ra diện mục thật sự, chỉ vào Quý

Vân Khai mắng to, "Mày nghĩ lão tử là loại người đó sao? Trừ mẹ mày ra
cả đời tao không có người khác, mày cho rằng ai cũng như mày à, còn dùng
máy bay tư nhân để tán gái! May là tụi mày không xảy ra chuyện trên máy
bay, bằng không lão tử sẽ đánh gãy cái chân chó của mày!"

"Ừm hừm!" Cố Hoa ho khan nhắc nhở.

Quý Độ cũng ho khan hai tiếng để che giấu, phẩy tay nói: "Tóm lại, chị

con là chị con, những cái khác đừng quan tâm nhiều làm gì."

"Con có thể không quản!" Mỗi lần về trông thấy bố bị mẹ quản nghiêm

anh liền muốn cưới, nếu không phải còn có chuyện quan trọng hơn, anh
khẳng định đã cười to. "Không biết thì không sao, bây giờ biết rồi, bố mẹ
phải nói cho con biết! Bằng không, con đi hỏi ông chú, ông làm kiểm tra
sức khỏe, chắc chắn cũng đã phát hiện." Nói rồi anh làm bộ muốn đi.

"Quay lại!" Quý Độ quát anh, quay sang nhìn Cố Hoa, nói, "Con đã lớn,

nên nói cho nó biết rồi." Cố Hoa gật đầu.

Quý Vân Khai thấy điệu bộ này liền kêu rên: "Không phải thật chứ..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.