KHÔNG THỂ KHÔNG LÀ EM! - Trang 4

Phía sau đột nhiên vang lên tiếng cười giễu cợt, cô xoay người, một

người đàn ông tướng mạo hút hồn đứng tựa vào tường, cười tà với cô, đôi
mắt hẹp dài như hoa đào, thâm thúy lại không thấy chút vui vẻ nào trong
đó, chỉ có một tia sáng làm người ta có cảm giác lạnh lùng vô cớ.

Nhưng mà ánh mắt Giang Phỉ còn lạnh hơn anh ta.

Ánh mắt anh ta dần trở nên mờ ám, cúi đầu xuống, mở bật lửa, ngọn lửa

màu lam đốt cháy đầu lọc thuốc, từng điểm đỏ hiện lên, anh ta lại ngẩng
đầu nhìn Giang Phỉ, thổi ra một làn khói.

Giang Phỉ không nhìn anh ta nữa, đi về phía phòng vệ sinh, khi bước

qua một căn phòng, người bên trong đột nhiên mở cửa lao ra ngoài. Giang
Phỉ nhanh chóng tránh đi, người nọ bước lảo đảo, vịn vào bức tường đối
diện mới đứng vững. Giang Phỉ định đi qua thì con ma men ấy trông thấy
cô, mắt sáng cả lên, mở miệng nói lèm nhèm: "Từ lúc nào mà ở đây có cô
em đẹp thế này..." Vừa nói, cả cái tay lợn đã muốn nắm lấy vai Giang Phỉ.

Giang Phỉ lui về phía sau một bước, tay lợn chụp hụt vào khoảng không,

hiển nhiên rất không hài lòng, lẩm bà lẩm bẩm lao đến. Giang Phỉ không
nghĩ rước lấy phiền phức, nhíu mày đi nhanh, nhưng ngườ nọ như được bối
thuốc cao da chó cứ bám dính lấy, mùi rượu hòa lẫn với đủ mùi thức ăn
buồn nôn phả ra bên tai Giang Phỉ, bốc mùi đến nỗi cô muốn nôn mửa ngay
lập tức. Cô không thể nhịn nữa, nắm lấy cánh tay người kia làm một cú ném
qua vai.

Con ma men thậm chí không kịp kêu cứu, giống như tảng thịt heo đập

mạnh lên sàn đá hoa. Kêu rên hai tiếng rồi bất chợt la hét như heo bị chọc
tiết. Người trong phòng anh ta nghe tiếng, rối rít ra ngoài xem chuyện.

Đồng nghiệp đỡ con ma men dậy, con ma men lúc này đã tỉnh rượu quá

nửa, chỉ vào mũi Giang Phỉ mắng, tuyên bố sẽ gọi người tới trừng trị cô một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.