KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU - Trang 152

Sắc mặt Chu Gia Trạch rõ ràng trở nên không tốt, anh cảm thấy cô thật sự

rất khó hiểu, lúc thì đeo đuổi anh không bỏ làm anh cảm thấy mình đã bị cô
cuốn hút, lúc thì nói buông tay thì buông tay ngay, cho dù anh đã bày tỏ thái
độ nhưng mà cô vẫn như vậy. Chẳng lẽ đây gọi là ỷ được yêu thương mà
kiêu ngạo?

Anh vứt bỏ suy nghĩ ấy, bây giờ anh đang nghĩ bọn họ có thể làm gì…

Ăn cơm, xem phim? Đó là những chuyện hồi đại học anh mới làm

Lúc anh đang do dự thì đã đến dưới lầu khu nhà trọ của cô rồi

Nhâm Niệm làm bộ như muốn xuống xe, Chu Gia Trạch muốn gọi cô lại

nhưng nhìn thấy dáng vẻ như muốn chạy trốn của cô thì lại cảm thấy phiền,
anh do dự một chút, sau khi cô xuống xe không ngờ anh lại gọi cô:

“Không bằng chúng ta đi ăn cơm đi?”

Thái độ của anh đã rất thấp, rất thấp rồi

Nhâm Niệm chậm rãi xoay người nhìn anh: “ Dựa vào cái gì?”

Anh ngạc nhiên

“Anh cảm thấy chỉ cần anh mời thì tôi sẽ nể mặt anh mà đi cùng anh phải

không?”

“Sao em lại nghĩ như vậy?” Trên thực tế anh không nghĩ xa như vậy

Nhâm Niệm cười cười: “Vậy anh nói xem, anh định dùng thân phận gì để

mời tôi ăn cơm?”

Chu Gia Trạch cảm thấy không hiểu ra sao cả nhưng anh vẫn trả lời cô,

dùng tính kiên nhẫn tốt nhất của mình:

“Tôi không phải đã nói sao? Quan hệ của chúng ta bây giờ là người yêu”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.