Anh do dự như vậy, cô hiểu không phải vì cô có mặt ở đây. Mà vì những
thủ đoạn bịp bợm của Thẩm Tâm Dịch rất đa dạng, cách vài ngày lại làm
một lần, trong lòng anh cũng hiểu rõ, người phụ nữ ấy gọi điện thoại cho
anh để kéo anh đi. nhưng suy cho cùng, anh không phải là một người đàn
ông có lòng dạ độc ác, cho dù trong lòng biết miệng cô ta nói muốn chết là
nói dối, nhưng đó là mạng người, dù là chỉ có một phần vạn cơ hội tự sát
thành công cũng làm người ta lưỡng lự
Chu Gia Trạch liếc nhìn cô một cái, nhìn chằm chằm di động của mình
hồi lâu, sau cùng anh cũng lựa chọn tiếp điện thoại, sau khi nghe xong, anh
không nhịn được lén nhìn Nhâm Niệm một chút, cô lại cười như không
cười nhìn anh
Khi ngoài phòng khách vang lên tiếng đóng cửa, Nhâm Niệm mới híp
mắt. Vừa rồi, cô còn nhiều lần tưởng tượng, mình sẽ túm lấy điện thoại
trong tay anh, sau đó đập mạnh vào tường. Hình ảnh đó giống như thước
phim, chiếu đi chiếu lại nhiều lần trong đầu cô. Cô có thể cảm nhận được sự
thoải mái trong đó, nhưng cô lại hiểu được, mình làm như vậy thì có ích gì?
Bây giờ Thẩm Tâm Dịch muốn gây ầm ĩ với anh, thái độ của anh từ ngày
đầu tiên đến bây giờ cũng có thay đổi rất nhỏ, lúc đầu là thật tâm lo lắng
nhưng hôm nay là do chủ nghĩa nhân đạo, phải vội vàng chạy tới bệnh viện
Bên kia đã làm cho anh cảm thấy buồn phiền, nếu cô lại làm ầm ĩ chỉ
càng làm anh thêm phiền mà thôi, khiến anh cảm thấy không có người hiểu
anh, cũng không có người quan tâm anh làm anh chạy trốn xa hơn mà thôi.
Cho dù mình đứng ở phía có lợi cũng không thể đi tranh cãi, bằng không
người khác không chỉ cảm thấy áy náy, ngược lại càng cảm thấy phiền
Nhâm Niệm từ từ thở dài, không muốn nghĩ quá nhiều nên nằm xuống
ngủ