KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU - Trang 80

tiếp khách, nếu so sánh như vậy, trong lòng cô dâng lên một cỗ cảm xúc
không rõ

Cô biết mình không nên suy nghĩ như vậy nhưng cô không nhịn được. Cô

luôn hy vọng cô có thể trở nên tốt hơn, đứng ở đỉnh đầu của kim tử tháp,
như vậy anh có thể nhìn thấy cô, mà hiện thực lại luôn bất đồng như vậy
khiến cho ý niệm này của cô trở nên hư cấu giống như hải thị thần lâu vậy

Khi đi ra, cô không nhìn thấy Chu Gia Trạch, cô thở ra một hơi, cũng tốt

vì cô cũng không muốn nhìn thấy Chu Gia Trạch trong bộ dạng này

Chỉ là mới đi được vài bước, ở nơi cửa chính có một đám người đánh

nhau ở đó, thậm chí còn kéo ra ngoài cửa lớn, Nhâm Niệm ra lệnh cho mình
đừng nhìn, cũng đừng quan tâm, không có liên quan gì với cô

Giám đốc Phương phát hiện sự khác thường của cô: “Cô làm sao vậy?

Ngay cả tay cũng run rẩy?”

Chỉ cần một câu nói đã làm cho tất cả nỗ lực trước đó của cô đều uổng

phí, rõ ràng không cần quan tâm, không cần chú ý nhưng vẫn không nhịn
được nhìn về phía nơi đó có phải có anh không? Cô đẩy giám đốc Phương
ra, xông về phía cửa lớn, cô không dám nghĩ gì chỉ muốn xác định giữa
đám người đánh nhau có anh hay không?

Cô chen chúc vào đám người đang xem diễn, quả nhiên nhìn thấy Chu

Gia Trạch, anh bị người ta đánh, ngay cả sức lực đánh trả cũng không có, cả
khuôn mặt đỏ bừng, chắc do uống quá nhiều mà bên người Chu Gia Trạch
có một người phụ nữ đang khóc xem ra lại là một vụ trêu ghẹo

Người đàn ông không ngừng mắng, bảo dùng sức đánh, đánh chết anh…

Cô không biết mình làm thế nào xông lên, ra sức kéo những người đang

đánh anh ra, nước mắt không ngừng rơi, cô nhìn về phía những người đang
vây xem la lên: Báo cảnh sát, cầu xin các người báo cảnh sát…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.