Ứng Trì: "..."
Cậu chính là cảm thấy xấu hổ, thích bạn tốt của chị, có chút khó có thể
mở miệng.
Chung Vi Vi chính là cố ý.
Chung Vi Vi xoay điện thoại một vòng, dừng lại ở Từ Kính Dư, lúc ấy
đang trao giải. Có hơi xa, Ứng Hoan nhìn không được rõ lắm, cô mở to hai
mắt, nhìn chằm chằm chàng trai trong video, thật đáng tiếc không có ở đấy,
không thể chứng kiến vinh quang của anh.
Sau khi tắt cuộc gọi video, Ứng Hoan xem đoạn phỏng vấn anh sau
khi thi đấu.
Phóng viên hỏi: "Tất cả mọi người đều tò mò trên eo cậu xăm cái gì,
có thể xem một chút không?"
Từ Kính Dư mặc đồ quyền anh, chiến bào màu đỏ, vết thương trên
mặt đã được xử lý, không quá rõ ràng, anh khẽ cười: "Không được."
Phóng viên: "....là hình xăm bí mật sao?"
Từ Kính Dư: "Không phải, bạn gái tôi nói, chỉ cô ấy mới có thể xem."
Phóng viên: "..."
Tươi cười trên mặt phóng viên dần dần biến mất, cứng đờ.
Vì cái gì mỗi lần phỏng vấn Từ Kính Dư đều phải ăn cẩu lương?
Ứng Hoan: "..."
Cô có nói qua sao?