Anh liếm liếm khóe miệng, phát hiện Ứng Hoan nhìn chằm chằm
mình, tức giận nói: "Nhìn cái gì?"
Ứng Hoan chỉ chỉ mi cốt của anh: "Chảy máu."
Từ Kính Dư cong khóe miệng: "Chảy máu vậy cô xem có thể trị cho
tôi không?"
Ăn □□ sao?*
* nguyên gốc:
吃□□了么
Qủa nhiên, tính tình nam nhân đánh quyền tương đối bạo.
Đặc biệt là người vừa mới KO đối thủ.
Cô yên lặng tránh ra, chạy lấy miếng bông cầm máu và nước muối
sinh lý.
Từ Kính Dư vừa mới thi xong còn không thể nghỉ ngơi, anh nhìn một
vòng, đến trong góc dựa vào tường, Ứng Hoan mang đồ trở về không thấy
anh, đứng tại chỗ xoay một vòng, ánh mắt dừng ở trong góc, cô cười một
chút, lập tức chạy tới.
Ứng Hoan đứng trước mặt anh, vừa muốn xử lý vết thương trên mi
cốt, xấu hổ phát hiện chiều cao của bản thân...
Với không tới!
Cô đành phải nói: "Anh cúi đầu xuống."
Từ Kính Dư cong cong môi, nghiêng người vừa đủ, cúi đầu đến gần
cô, giọng nói mang theo ý cười: "Đủ thấp chưa? Có muốn tôi nằm xuống
không?"