"..."
Ứng Hoan nhìn anh một cái, nhỏ giọng nói: "Đủ rồi."
Ứng Hoan nhìn mặt anh, đổ một ít nước muối sinh lý vào bông, lau đi
máu và mồ hôi trên mặt anh, động tác của cô ôn nhu lại tinh tế, lông mi thật
dài nhấp nháy, giống cây quạt nhỏ.
Làn da Ứng Hoan rất trắng khuôn mặt nhỏ, ở trong bóng tối giống như
sáng lên, nhìn lâu rồi phát hiện dù cô có mang niềng răng hay không đều
rất xinh đẹp, kiểu xinh đẹp rất dễ nhìn.
Từ Kính Dư nhìn mắt cô, cảm thấy lông mi nhấp nháy làm tâm anh có
chút ngứa.
"Ai."
"Hửm?" Ứng Hoan dừng một chút, cho rằng mình làm anh đau, ngước
mắt đối diện mắt anh, "Đau sao?"
Nam nhân cong khóe miệng, cười có chút lưu manh, mang vài phần
trêu đùa: "Tôi nói đâu thì cô sẽ thổi sao?"
Ứng Hoan: "..."
Edit: Thật muốn gọi quyền thủ mặc đồ trắng là tiểu bạch, vừa ngắn
gọn, vừa dễ hiểu, không thì đại bạch cũng được (-_-)/