điểm cô vươn đầu lưỡi liếm nhẹ môi anh, Từ Kính Dư muốn điên rồi.
Anh cúi đầu hung hăng hôn môi cô, tiến quân thần tốc.
A......
Còn tháo hàm duy trì rồi.
Chuẩn bị thật đầy đủ.
Từ Kính Dư nhắm mắt lại, đầu lưỡi quét qua răng nanh của cô, Ứng
Hoan ngay từ đầu còn có thể đuổi kịp tiết tấu của anh, nỗ lực hôn lại anh
nhưng dưỡng khí cạn kiệt rất nhanh, cả người đều mềm nhũn, dựa vào
trong ngực anh nhẹ nhàng thở phì phò.
Vạt áo bị kéo cao lên theo động tác của cô, lộ ra một đoạn eo nhỏ
trắng nõn mịn màng.
Từ Kính Dư đưa tay tới eo cô, da thịt thiếu nữ mềm ấm tinh tế, xúc
cảm tốt đến không thể tưởng tượng, máu trong người anh như sôi trào, thân
thể nóng lên, chưa bao giờ có kích động như vậy.
Bàn tay anh lưu luyến trên eo cô mãi không dời, Ứng Hoan dựa lưng
vào cửa có chút khó chịu, cả người run lên, ưm ra tiếng.
Anh giống nhập ma, tay hướng lên trên......
Anh còn nhớ rõ nơi đó mềm như thế nào.
Giọng anh khàn khàn: "Ứng Tiểu Hoan, cho anh chạm vào một chút,
được không?"
Ứng Hoan: "......"
Từ Kính Dư cắn môi cô, "Hửm? Có cho chạm vào hay không?"