KHÔNG THỂ NGỪNG YÊU EM - Trang 792

Từ Kính Dư nghe thấy tiếng bước chân, chuyển qua ghế dựa, nhìn về

phía cô, trong miệng nhai kẹo bạc hà, "Không phải anh đã nói với em sáng
nay không cần tới sớm rồi sao?"

Tối hôm qua về muộn, anh không có thói quen ngủ nướng, buổi sáng 7

giờ rời giường, chạy vòng, thừa lúc nghỉ ngơi thì đi xem cá vàng. Hôm qua
mọi người uống nhiều quá, toàn bộ câu lạc bộ không được mấy người đi
đúng giờ, anh nhắn tin cho Ứng Hoan, dặn cô cứ ngủ đủ giấc, không cần
sốt ruột, đến muộn một chút cũng không sao.

Trên quầy bar có đặt băng vải và găng tay, Ứng Hoan lấy băng vải, nói

với anh: "Em quấn giúp anh."

"Ừ." Từ Kính Dư nhướng mày, lười biếng duỗi tay ra trước mặt cô.

Ứng Hoan nắm tay anh, bắt đầu quấn từ ngón tay cái, hiện tại cô quấn

băng vải rất khá, thỉnh thoảng lại hỏi anh "Có chặt không?"

Không biết có phải hay không, từ sau giấc mơ lần trước, Từ Kính Dư

nghe được câu hỏi này thì đầu óc lại tự vẽ ra hình ảnh không trẻ em không
nên xem, anh chống má nhìn khuôn mặt trắng nõn của cô, trầm giọng nói:
"Chặt."

Thanh âm trầm thấp như gãi vào tâm người nghe, Ứng Hoan đột nhiên

có chút đỏ mặt, dù sao cô cũng học y, không phải kiểu nữ sinh đơn thuần
cái gì cũng không biết, lúc học cấp ba bị người khác nói giống diễn viên
AV, cô đã tra trên Baidu.

Khoảng thời gian trước, Lâm Tư Vũ không biết nghe ở đâu, lại nói cô

có chút giống diễn viên Lị Á kia. Vừa lúc Khương Manh không ở phòng
ngủ, ba người kéo bức màn, ghé vào trước máy tính xem tiểu hoàng. Phim
người lớn, nói thật, mấy phim người lớn của Nhật thật sự quay không mỹ
cảm gì cả, ngay từ đầu ba cô gái còn sẽ khẩn trương mặt đỏ, mười phút sau,
các cô mặt không đỏ tim không đập loạn bắt đầu bình luận ——

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.