KHU RỪNG HOANG VU - Trang 73

Càng về chiều trận đấu càng sôi nổi. Con nhà Hậu cũng như con nhà

Thuận đều nhất quyết mình phải là người lập công đầu.

Để làm lác mắt con nhỏ Phiến và con nhỏ Hài chơi. Vì từ lúc Phiến và

Hài dừng xe lại xem tụi nhóc phục thù nhau bằng quả banh da, Hậu và
Thuận nôn nao trong lòng. Cứ mong cho banh đến chân mình để được phô
trương tài nghệ.

Phiến nhìn bọn nhóc chạy đuổi tung cát bụi mịt mù, lâu lâu lại có đứa

ngã kềnh ra rồi ôm chân nhảy lò cò. Phiến hít hà nói:

- Nhỡ có ai gãy giò thì làm sao?

Hài cười:

- Làm sao mà gãy giò được.

- Đá banh thấy mà khiếp. Sao tụi con trai bày nhiều trò quá Hài nhỉ!

Bọn mình chơi đánh chuyền có sao đâu, lại vui nữa.

- Con trai mà. Họ còn nhiều trò chơi khiếp hơn nữa . Như đánh trận

giả. Nếu Phiến thấy chắc toát mồ hôi lạnh.

- Ghê thế à?

Hài gật đầu:

- Ghê lắm. hài mà còn phải toát mồ hôi nữa chứ đừng nói tới Phiến.

Dưới sân cỏ banh bây giờ đang ở trong chân của Phước con nhà này đem
xuống giữa sân phóng thẳng cho Chính. Hai địch thủ Lộc thuận đuổi
theo.Chính đưa banh cho Thuận. Con nhà này như bắt được và giữ miết
banh trong chân và lừa như bay xuống sát khuôn thành Lộc thuận. Bọn
nhóc Phú vang hò reo:

- - sút mau, sút mau. Hết ga đi Thuận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.