KHU VƯỜN GIỮA HAI KHUNG CỬA SỔ - Trang 238

Đọc đến khúc này mà nước mắt nhỏ giọt xuống bài báo. Cô Hiền lại xoa

lưng an ủi Nhi. Nhi quay qua ôm cô khóc nức nở như mưa. Thì ra là như
vậy. Thì ra em chết thê thảm như vậy.

"Sau hôm đó," Cô Hiền lên tiếng. "Tinh thần mẹ con bị sốc nặng. Vì bố

con bận chăm sóc mẹ, lo cho cả công ty và đám tang, nên ngày hôm sau
liền tìm cô về chăm sóc cho con đến bây giờ."

"Sao con không nhớ gì hả cô?" Nhi sụt sùi. "Sao con không nhớ gì về

đứa em này?"

"Chuyện này cô cũng không hiểu tại sao. Lúc dự đám tang của em, con

còn hay đi theo và hỏi mẹ rằng em đâu rồi. Nhưng sau đó vài ngày, con như
là một người khác. Hoàn toàn không nhắc đến em nữa. Cứ như mọi ký ức
về em, con đem cất ở đâu đó rồi quên luôn. Mọi người thấy vậy nên cũng
không nhắc về Quân trước mặt con nữa."

Nhi khóc nấc, không nói nên lời. Cô Hiền cũng đưa tay dụi mắt, không

cầm được lòng.

Đêm đó Nhi cầm ba bài báo, đọc đi đọc lại đến khi mắt mỏi. Lúc đi ngủ,

Nhi vẫn không khỏi suy nghĩ về đứa bé nắm tay mình trong những giấc mơ.
Đó có phải là Quân? Có phải những giấc mơ đó là một phần ký ức đã chôn
giấu?

Nhi mở tủ đầu giường, lấy cái túi thơm Tú đã tặng và hít một hơi sâu.

Hy vọng tối nay nó sẽ cho Nhi một giấc ngủ an lành.

-Hết chap.23-

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.