KHU VƯỜN GIỮA HAI KHUNG CỬA SỔ - Trang 322

Và rồi nếu như, nếu như Tú đã có một mối quan hệ mới, gọi cho Tú vào

lúc này chẳng phải là quá ích kỷ sao?

Cảm thấy đầu mình bắt đầu nhức lên vì căng thẳng, Nhi bỏ điện thoại

qua một bên rồi nhắm mắt nghỉ ngơi. Kết thúc một ngày vẫn với một mớ
cảm xúc hỗn độn.

Ngày hôm sau tỉnh dậy, Nhi đã không thấy mẹ nằm ở giường bệnh nữa.

Chạy ra ngoài xem thì mới biết bố đã ghé sang và đang đưa mẹ đi làm thêm
vài xét nghiệm kiểm tra sức khỏe. An tâm, Nhi trở về phòng bệnh của mẹ
và tìm xem điện thoại. Nấc pin đã yếu vì tối qua quên để sạc. Đang tự trách
mình về tính lơ đễnh thì thấy số cô Hiền gọi vào.

"Dạ con nghe ạ." Nhi bắt máy.

"Mẹ sao rồi con?" Cô Hiền hỏi thăm.

"Bố đưa mẹ đi kiểm tra rồi, nhưng mà con thấy mẹ cũng đã đỡ hơn

nhiều. Cô dạo này thế nào? Cô vẫn khoẻ chứ? Còn Bin? Con nhớ nó quá.
Vườn hoa của con cô có giúp con chăm sóc không?" Nhi đưa ra những câu
hỏi vồn vập.

"Úi cha, hỏi từ từ. Cô khoẻ, cảm ơn con nhiều. Bin thì cũng vậy, mà

không có con nó làm biếng lắm, ăn rồi nằm vậy đó. Vườn hoa của con vẫn
tươi, cô không cần chăm sóc gì cả, con biết mà, có người tự động làm việc
đó rồi."

"Dạ, con chỉ hỏi như vậy thôi." Nhi bối rối trả lời.

"Sao, còn muốn hỏi gì nữa không? Thôi để cô nói luôn cho. Dạo này

thấy Tú nó trưởng thành hẳn. Nó cũng đi làm suốt nên cô cũng ít thấy nó ở
nhà. Chắc là môi trường làm việc tốt vì thấy nó cũng không còn buồn rầu ủ
rũ như xưa mà đã bình thường trở lại." Cô Hiền kể.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.