***
Tiếng gõ cửa làm Tú giật mình mở mắt. Tú không biết là mấy giờ, mà
nhìn ra ban công trời nắng đã lên cao. Tú lật đật xuống giường và chạy lại
mở cửa. Thì ra là mẹ.
"Lẹ, xuống ăn sáng." Mẹ thông báo, trên người vẫn mặc cái tạp dề. Tú
ngửi được mùi thơm bay lên từ dưới lầu. Hít một hơi và Tú có thể đoán
được mẹ vừa nấu món gì. Sam hình như cũng nghe được mùi đồ ăn nên
chạy ngay ra cửa và xuống nhà.
"Hủ tiếu hả mẹ?" Tú hỏi.
Mẹ gật đầu, rồi nhìn ra sau lưng Tú. Nhi dụi mắt vươn vai tỉnh khỏi giấc
ngủ. "Nhi ơi," Mẹ Tú gọi, "Rửa mặt rồi xuống ăn sáng nha con."
Nhi vội ngồi dậy, cúi đầu chào mẹ Tú. Mẹ Tú cười rồi quay xuống nhà.
Nhi có vẻ vẫn còn ngái ngủ, chưa định thần được chuyện gì vừa xảy ra. Tú
đứng dựa vào cánh cửa đã đóng, khoanh tay ngắm Nhi.
"Dậy rồi hả công chúa ngủ nướng." Tú trêu. Nhi với lấy một cái gối gần
đó và ném về hướng Tú. Tú nhanh tay chụp được.
"Sam đâu?" Câu đầu tiên Nhi hỏi Tú.
"Sao vừa ngủ dậy em đã hỏi Sam rồi?" Tú lại trêu.
"Tú ganh tỵ với Sam à?" Nhi cười.
"Ừ, ganh tỵ đó." Tú bĩu môi, làm nũng. Nhìn mặt Tú làm Nhi không thể
nào nhịn được cười.
"Thôi. Làm mặt đấy thì em chịu thua rồi." Nhi bước xuống giường và đi
lại với Tú. Nhi đặt một nụ hôn lên môi Tú. "Nè, hoà nhé."