KHU VƯỜN NGÔN TỪ - Trang 186

Nước mắt tôi cũng tràn ra theo, giàn giụa. Chằng cần bịa tạc một lời nói dối
nào, tôi cũng đã đuổi được cô Yukino ra khỏi trường.

Tháng Sáu năm lớp Mười hai, tôi tình cờ gặp lại Teshigawara.

Trời chiều bất chợt đổ mưa, tôi vội vã chạy vào dưới mái hiên của nhà

ga Shibuya. Độ ẩm trong không khí tăng rất cao, giá có một con cá sóc ở
đây chắc nó sẽ bơi được trên trời mất. Tôi bất giác nhìn sang bên cạnh,
người vừa chạy vào trong mái hiên sau tôi chỉ một tích tắc là Teshigawara.

“Ơ! Ồ ồ ồ! Cậu, là Aizawa?”

Teshigawara nhìn sang phía tôi và hét toáng lên.

“Teshigawara…”

Tôi cũng bất ngờ kêu khẽ. Teshigawara ướt như chuột lột, không

nhuộm tóc cũng không để râu. Cậu ta vẫn luộm thuộm phát ớn, chỉ có chiều
cao là tăng thêm và hoàn toàn không phù hợp với chiếc áo vest đồng phục.
Cậu ta toét miệng cười ngay, nước bọt văng tung tóe.

“Aizawa! Lâu quá! Hai năm rồi ấy! Có khỏe không? Mà trông cậu càng

ngày càng lòe loẹt nhỉ!”

Tôi không thể tin vào hiện thực rằng Teshigawara đang đứng trước mặt

tôi, thậm chí cũng không kịp tránh nước bọt văng về phía mình. Tôi chỉ
đứng ngẩn ra đó như đang ở trong mơ.

“Này, trông cậu bí xị thế! Gặp chuyện gì ở nhà à, hay là ở trường? Có

gì thì cứ nói tớ nghe xem nào.”

Tôi thấy trong người bủn rủn. Teshigawara đã vô tình nói ra điều tôi

muốn nghe nhất. Cứ thế này thì tôi không trụ vững được mất thôi. Áo đồng
phục ướt sũng nước mưa đang dán vào nội y sặc sỡ bên trong, tôi đâm
ngượng. Cố gắng kìm nén ý muốn chạy đến ôm chầm lấy Teshigawara, cũng
cố để không bật khóc trước mặt cậu, tôi nói, “Đừng có bắt chuyện với tôi, đồ
dị hợm! Cậu khiến tôi xấu hổ đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.