KHÚC LY BIỆT 2 - Trang 125

người các anh nữa e là sự việc khó thành".

Anh Bình hiểu ý Đỗ Minh Cường. Y cũng gật đầu nói : "Không nói

cũng tốt, cứ để cho lão già "bước lên thuyền" đã rồi đến khi đó lão ta cũng
không tự quyết được gì. Bất quá chúng ta cướp xe của lão thôi".

Không ngờ Đỗ Minh Cường nghe xong lại nói : "Bắt buộc phải cướp

xe,đây là một phần trong kế hoạch của chúng ta ".

Anh Bình và hai người kia đồng loạt nhìn Đỗ Minh Cường với vẻ

không hiểu lắm câu nói ấy của hắn. Thế là Đỗ Minh Cường đành giải thích
tường tận rằng : "Tối hôm hành động, xe của sư phụ Thiệu do bị hỏng nên
không thể không đỗ bên hồ ngoài trại giam để sửa. Đúng lúc ấy thì bốn
người chúng ta bơi lên bờ cướp xe rồi trói ông ấy và bỏ lại bên đám cỏ ven
hồ."

Hàng Văn Trị nghe vậy thì khẽ vỗ tay tán thưởng "Cách này hay đấy.

Như thế sư phụ Thiệu sẽ không bị liên lụy".

Anh Bình cũng nói: "Ừ, chúng ta tự lái xe đi, như thế đỡ để lại cái

đuôi cho cảnh sát tóm được". Kì thực y vốn định đến khi cần thiết sẽ giết cả
sư phụ Thiệu để diệt khẩu, nhưng vì vướng Đỗ Minh Cường ở giữa nên
làm vậy e là không ổn. Giờ Đỗ Minh Cường sắp xếp cho sư phụ Thiệu sạch
tội như vậy, thì có khi lão già đó còn có thể giúp che mắt cảnh sát, cách này
đúng là rất ổn .

Đỗ Minh Cường tiếp lời ngay: "Tôi nhờ sư phụ Thiệu chuẩn bị một ít

tiền mặt và mấy bộ đồ lao động để trong xe.Đến lúc đó chúng ta lái xe ra
khỏi thành phố, tìm một chỗ vắng vẻ vứt xe lại, rồi chia tiền và quần áo.
Tiếp đó thì đường ai nấy đi đành chờ xem họa phúc mỗi người thế nào
thôi."

Đám người nghe xong câu nói này thì im lặng không len tiếng, có lẽ

đang nghĩ xem sau khi bỏ trốn mình sẽ đi đâu về đâu và làm gì. Tuy thiên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.