KHÚC LY BIỆT 2 - Trang 16

"Cuộc phẫu thuật rất thành công." Tiểu Trần nói vơi La Phi, "Bây giờ

chỉ cần tĩnh dưỡng, đợi đến khi lớp băng gạc trên mắt có thể tháo bỏ hoàn
toàn thì cô ấy lại nhìn thấy được rồi.

"Bác sĩ nói mắt tôi đã hồi phục, chỉ là không thể ngay lập tức thích

ứng được với ánh sáng của thế giới bên ngoài. Cho nên mảnh băng quấn
này cần phải tháo ra từ từ. Mỗi ngày một lớp, tính cả hôm nay thì vẫn còn
cần ba mươi ngày nữa. " Trịnh Giai giơ ngón tay lên lần luotj giơ ra các con
số "ba" và "hai" , là thứ ngôn ngữ thể hiện niềm khát khao mãnh liệt cho
mắt sáng trở lại.

"Anh Nhiêu đâu rồi?" Tiểu Trần nhớ đến người chủ thuê mình, "Anh

ấy nói là sẽ đến đón mà?"

"Ồ, anh ta có việc gấp nên đã đi trước rồi" La Phi tùy hứng nói ra một

lý do, quay sang nhìn thấy Trịnh Giai cũng đang nghiêng đầu, nét mặt hình
như cũng rất quan tâm đến việc này, bèn nói thêm mấy câu: "A Hoa dạo
này khá bận rộn, e rằng không có thời gian để tới thăm các cô."

Trịnh Giai "ưm" một tiếng có vẻ hơi thất vọng. Mắt của cô sắp bình

phục trở lại, cô rất muốn chia sẻ tin tức tốt lành này với các bạn, cô càng
tha thiết muốn biểu thị sự cảm ơn đối với những nguoif đã giúp đỡ mình.
Nhung tại sao họ luôn đột nhiên đến, sau đó đột nhiên từ biệt mà không nói
một lời chứ?

Những điều ẩn sâu sắc hơn thì La Phi đương nhiên không thể nào nói

ra được. Anh dẫn Trịnh Giai và Tiểu Trần đi về phía bãi đỗ xe của sân bay,
nhân cơ hội chuyển đề tài: "Tôi đã tìm giúp cô một chỗ ở tạm thời trong
trường đại học Cảnh sát, hơn nữa đã nhờ bạn chăm sóc cô. Ở đó rất an toàn,
yên tĩnh, gần đó có trường học, có nhà ăn, tất cả mọi thứ đều rất thuận tiện.
Cô cứ yên tâm ở đó để phục hồi nhé."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.