loa có thể phát tới tất cả các phòng giam vậy. Bởi thế, vào lúc đêm khuya
yên tĩnh như thế này, chỉ cần một tiếng động nhỏ thôi cũng có thể làm kinh
động những phạm nhân hiện giờ vẫn chưa say giấc.
Hành trình này vô cùng gian nan, cũng may là vị trí của phòng giam
424 cách cầu thang bộ không xa, trong khi mục tiêu đầu tiên của họ là
đường ống thông gió nằm thẳng dọc lại ở ngay phía sau bức tường của khu
cầu thang bộ. Sau khi qua được một khúc rẽ vuông góc, đường ống cũng
rộng hơn đồng thời tốc độ gió cũng nhanh hơn.Lúc trước Hàng Văn Trị
từng nói với ba người kia rằng: đây chính là dấu hiệu cho thấy họ đã vào
được ống thông gió ở tầng 4 tòa nhà, ngay gần đó chính là đường ống
thông gió nằm thẳng dọc.
Quả nhiên họ chỉ trườn về phía trước thêm một chút nữa thôi là đã
thấy le lói chút ánh sáng trong đêm,đúng là họ đã gần tới cửa đường ống rồi
Hàng Văn Trị đi đầu tiên đang thò đầu ra khỏi cửa đường ống để quan sát.
Trước mắt anh ta lúc này chính là một đường ống thông gió thẳng đứng có
diện tích chưa tới một mét vuông, nhìn xuống dưới thì không thấy đáy
nhưng nhìn lên trên chỉ cao khoảng hai đến ba mét.Đó là vì phòng giam
424 ở tầng cao nhất của tòa nhà này nên đường ống thông gió cũng cất nóc
nhà rất gần. Đây rõ ràng là điểm vô cùng thuận lợi cho kế hoạch trốn thoát
của họ.
Hàng VănTrị cẩn trọng đưa nửa người ra khỏi đường ống nằm ngang
và dang hai tay bám chặt vào tường của đường ống cống nằm
dọc.Mặttường trải qua nhiều năm đã mọc đầy rêu xanh ẩm ướt, vừa sờ vào
thôi đã thấy cả một mảnh trơn nhơm nhớp ướt nhẹp.Hàng Văn Trị nghiến
răng dang tay rộng hết cỡ để tăng diện tích tiếp xúc với mặt tường.Anh ta
biết rằng nếu lỡ tay trượt xuống thì không chỉ sẽ làm kinh động tới quản giá
trực quan trong tòa nhà mà e rằng chínhmình cũng sẽ ngã mất mạng.
Cho tới khi xác định được chắc chắn hai cánh tay có thể chống đỡ toàn
bộ trọng lượng cơ thể rồi. Hàng Văn Trị mới từ từ chui cả người ra khỏi