KHÚC LY BIỆT 2 - Trang 224

thời quay người gọi A Sơn và Đỗ Minh Cường vừa mới trèo ra khỏi ống
thông gió: "Nhanh lên! Chạy về góc tây bắc mau!"

Bốn người khom mình, chạy vù tới góc mà anh Bình vừa chỉ. Góc

khuất này là điểm mù của đèn quét từ chòi canh, đồng thời cũng là vị trí
trèo xuống dưới tòa nhà trong kế hoạch của bốn người.

Sau khi đến được chỗ tương đối an toàn mấy người họ mới ngồi dựa

lưng vào hàng rào lan can. Ai nấy đều đang điều chỉnh lại nhịp thở của
mình. Bọn họ đã bắt đầu cảm nhận được hơi hướng của tự do, nhưng họ
vẫn biết rằng giờ chưa phải là lúc để hưởng thụ. Cho nên chỉ mới nghỉ ngơi
giây lát, bốn người đã lại tháo những đoạn dây làm từ ga giường quấn chặt
trên người ra và nối ba đoạn trong số đó lại tạo thành một đoạn dây vải dài
chừng hơn hai mươi mét. Đang lúc Hàng Văn Trị định quấn dây vào cọc
thép dưới chân hàng rào lan can thì anh Bình chợt xua tay và nói: "Chờ đã,
lấy nước làm cho ướt đã".

Ba người kia nghe vậy lập tức hiểu dụng ý của y. Sau khi dùng nước

mưa làm ướt, đoạn dây vải sẽ nặng hơn, như vậy sẽ không bị tung bay
trong gió, hơn nữa dây vải sau khi bị ướt sẽ có màu gần giống với màu của
tòa nhà. Trong đêm mưa như thế này, dù đèn canh có quét qua đi chăng
nữa, lính gác chòi cũng khó mà phát giác ra được.

Trên nóc nhà này không thiếu nước. Bốn người họ mỗi người một

chân một tay làm ướt hết toàn bộ đoạn dây vải, sau đó quấn quanh cọc thép
ở dưới hàng rào, như vậy đã tạo được một cái thòng lọng quấn trên cọc
thép.Vì đoạn dây vải rất dài lên khi ném xuống thẳng dưới vẫn còn mười
mét đã quá đủ cho mấy người vượt ngục trèo xuống được với mặt đất.

Anh Bình hất cằm nói với Hàng Văn Trị : "Này, Mắt Kiếng, mày

xuống trước đi. Động tác nhanh nhạy lên chút, xuống tới nơi thì tìm một
góc khuất mà nấp ngay vào".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.