KHÚC LY BIỆT 2 - Trang 245

Hàng Văn Trị im lặng giây lát rồi lại ngẩng cổ lên cố nói lý nốt lần

cuối: "Tất cả những gì anh nói đều là do anh tưởng tượng ra, bệnh đa nghi!
Vải thưa sao che được mắt thánh,anh bảo người khác không biết thì người
khác sẽ không biết sao? Trước khi anh vào tù, chân tướng việc này sớm đã
bị lan truyền khắp nơi rồi. Nếu nói không biết, tôi đúng là không biết hóa ra
anh lại là tên sát thủ đó!"

"Anh nói không sai", Đỗ Minh Cường gật đầu tán đồng và nói:"Có lẽ

đúng là bệnh đa nghi của tôi hơi nặng. Giờ mạng internet phát triển như
vậy, khó mà tránh khỏi trường hợp có viên cảnh sát nào đó tại hiện trường
để lộ thông tin ra bên ngoài. Bao gồm cả những nghi ngờ của tôi về anh lúc
trước hoàn toàn có thể lý giải được: hôm anh tự sát có lẽ do anh bị thương
không nặng, chỉ là sau khi bị hành hạ dày vò tâm trạng có phải suy sụp nên
mới ngất đi; Còn nếu nói việc anh và tù sao lại trùng hợp đến vậy, hi, thiên
hạ này thiếu gì chuyện trùng hợp. Nếu chỉ dựa vào hai chữ trùng hợp mà
định tội cho người khác như vậy thì e là cả thiên hạ này chẳng thể tìm nổi
người nào trong sạch mất.

Hàng Văn Trị gây người ra, không ngờ là Đỗ Minh Cường lại nói

những lời này. Ánh mắt anh ta hơi sáng lên và đã cảm thấy có một tia hi
vọng trong khoảnh khắc. Thế nhưng những lời của Đỗ Minh Cường sau đó
lại thổi tắt luôn hi vọng mới nhen nhóm trong lòng Hàng Văn Trị.

" Nhưng tại sao anh lại phải giết Tiểu Thuận?"

Hàng Văn Trị kinh ngạc, lẽ nào cả chuyện này đối phương cũng nhìn

ra?Mặc dù nghĩ vậy, nhưng vẻ mặt Hàng Văn Trị vẫn rất trấn tĩnh, anh ta
vội vàng biện giải: "Anh nói cái gì vậy? Tiểu Thuận rõ ràng là do HắcTử
giết chết, việc này ai cũng biết!"

Đỗ Minh Cường hơi nhếch mép nói: "Đó chỉ là do anh cố tình vu oan

cho HắcTử mà thôi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.