KHÚC LY BIỆT 2 - Trang 389

Mộ Kiếm Vân ra mở cửa nhân viên chuyển phát nhanh là một chàng

trai đội mũ tròn anh ta chuẩn bị đưa cho cô một gói đồ nhỏ đồng thời hỏi:
"Cô là Trịnh Giai phải không?"

Mộ Kiếm Vân ngạc nhiên hỏi lại "Trịnh Giai?", cô có vẻ hơi bất ngờ

vì tưởng rằng món đồ này là gửi cho mình.

Người nhân viên như nhận ra điều gì bèn dừng lại không đưa ngay cho

cô mà hỏi: "Cô không phải Trịnh Giai à?"

Mộ Kiếm Vân lắc đầu đáp "Không!". Cô nhìn về phía phòng ngủ.

Đúng là Trịnh Giai đang ở đó nhưng thị lực cô gái ấy vẫn chưa hoàn toàn
hồi phục nên chưa tiện đi lại. Thế nên cô quay đầu hỏi: "Tôi có thể ký nhận
thay cho cô ấy được không?"

Nhân viên chuyển phát nhanh vui vẻ đáp "Được!" rồi đưa gói đồ vào

tay cô và không quên nhắc cô: "Cô cho xem chứng minh thư".

Mộ Kiếm Vân giơ chứng minh thư ra, sau đó ký tên mình lên gói đổ

rồi viết thêm hai chữ "nhận thay" trong ngoặc để chú thích. Nhân viên lấy
lại một tờ hóa đơn rồi rời khỏi đó. Mộ Kiếm Vân đóng cửa và đi về phía
phòng ngủ.

Tuy cửa phòng chỉ khép hờ nhưng Mộ Kiếm Vân vẫn rất lịch sự gõ

cửa trước. Giọng nói trong trẻo của Trịnh Giai lập tức vang lên: "Mời vào"

Mộ Kiếm Vân đẩy cửa đi vào thì thấy Trịnh Giai đang ngồi dưới ánh

đèn và đọc một cuốn tiểu thuyết, dưới chân cô là chú chó Ngưu Ngưu
chuyên dắt người mù. Thị lực của cô vừa mới được hồi phục nên chưa nhìn
được ánh sáng mạnh. Bởi vậy, ban ngày cô thường kéo rèm cửa sổ tập thích
ứng dần với cuộc sống dưới ánh sáng đèn. Mấy ngày này, những lúc rảnh
rỗi, cô thường đọc sách. Vì chưa được 10 tuổi cô đã bị mù nên khả năng
đọc chữ của Trịnh Giai mới chỉ tương đương với học sinh lớp 1, lớp 2 mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.