KHÚC LY BIỆT 2 - Trang 396

xuống như để trốn tránh điều gì đó động tác này của hắn như đã kích động
tới cô gái khiến cho cô vừa căng thẳng vừa lo lắng.

Cô gái không kìm nén được nên đã gọi lớn: "Anh không cần phải trốn

tránh vì em hoàn toàn không để ý tới tướng mạo của anh như thế nào!"

Người thanh niên lại ngẩng đầu lên nhìn cô, nhưng lần này chỉ là cái

nhìn vội vã. Ngay lập tức, hắn quay người rời khỏi khu vực đó, bước đi dứt
dứt khoát.

Cô gái hét lên thật to: "Anh đừng đi!" nhưng vẫn không thể ngăn bước

chân kia của đối phương lại được. Đúng lúc cấp bách, cô vội rời khỏi cửa
sổ và chạy thẳng về phía cửa phòng ngủ.

Mộ Kiếm Vân đang ở phòng khách bị giật mình bởi Trịnh Giai đột

ngột chạy ra ngoài. Cô phản xạ nhanh và hỏi: "Em sao vậy?". Nhưng Trịnh
Giai không kịp trả lời cô chỉ mở cửa rồi chạy xuống lầu Mộ Kiếm Vân
cũng vội đuổi theo cô hai người một trận trước một trại sau nhanh chóng
tới khoảng trống Trước toàn nhà nhưng tiếc là khi tới đó Trịnh Giai đã
không còn nhìn thấy bóng dáng của người thanh niên kia đâu nữa

Trịnh Giai chạy từng bước, cô bỗng không biết lên đuổi theo hướng

nào. Một hồi, cô bỗng nhớ ra và cầm điện thoại vẫn đang nắm chặt trong
tay lên gọi vào số lúc nãy, nhưng chỉ nghe thấy đầu dây bên kia có một
giọng nữ khó khăn của tổng đài: « Xin lỗi thuê bao quý khách vừa gọi hiện
không liên lạc được». Tay Trịnh Giai buông thõng xuống đầy bất lực, ánh
sáng mặt trời chói mắt vẫn soi vào đôi mắt tuyệt đẹp của cô, khiến cho đôi
mắt ấy long lanh ngấn lệ.

Lúc này, Mộ Kiếm Vân mới đuổi kịp Trịnh Giai, cô dùng tay khẽ giữ

lấy vai Trịnh Giai rồi hỏi :«Em sao thế?» Trịnh Giai trả lời : « Vừa rồi là
một người bạn của em, anh ấy không chịu gặp em nữa».

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.