KHỦNG BỐ CỐ SỰ CHN - Trang 116

những con mắt không nhúc nhích nhìn trừng trừng anh, quái vật đang dựa
cửa thẳng tắp đứng đó, dùng ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm anh.

Diệp Minh Thành chậm rãi thở ra một hơi, có chứng sợ những thứ nhỏ

lúc nhúc anh cố gắng không nhìn tới những con mắt này, nhẹ nhàng đặt
điện thoại di động lên giường, hai tay cầm cảnh côn, bày ra tư thế chuẩn bị
nện. Quái vật ở cửa sắc mặt tái nhợt, trong con mắt đã không còn tròng
trắng, đều tràn đầy màu đen, sau khi nhìn thấy Diệp Minh Thành giật giật
thân thể, chậm rãi hé miệng, phát ra thanh âm sắc bén ghê rợn "grừ grừ",
sau đó lộ ra hàm răng bén nhọn tựa cá mập.

Diệp Minh Thành không chút do dự, vài bước tiến lên, dùng sức lực lớn

nhất của mình hung hăng đánh về phía đầu của quái vật, vèo một tiếng, đầu
quái vật thoáng cái bay khỏi thân thể, máu tung tóe đầy mặt anh.

Anh lau mặt, trầm tĩnh nhìn quái vật đầu thân chia lìa mấp máy vài cái

trên mặt đất xong, ngay cả con mắt trên xúc tu cũng nhắm lại, rồi không
động đậy nữa. Diệp Minh Thành chung quy cảm thấy đầu mình đã tỉnh táo,
anh thở hổn hển vài hơi, vừa định rời đi, điện thoại trên bàn vang lên chói
tai.

Diệp Minh Thành một bên nhớ lại quyển sách của mình, một bên lẳng

lặng nghe điện thoại, một bên cảnh giác nhìn cửa, nếu điện thoại không có
dây có thể vang lên, anh cũng không dám cam đoan có quái vật khác chắn
cửa nữa không.

Tiếng thở dốc ở đầu kia điện thoại không ngừng, Diệp Minh Thành mặc

dù cảm thấy rợn tóc gáy, nhưng mình đã giết một con quái vật, ngược lại
cảm thấy hết thảy cũng không đáng sợ nữa, tựa hồ sớm đã thành quen.

"...... Minh Thành...... Là tớ......" Tiếng thở dốc đầu kia điện thoại bỗng

dưng ngừng lại, truyền đến thanh âm khiến thần kinh Diệp Minh Thành
thoáng thả lỏng, là Trình Dã! Tiếng của người bạn tốt nhất của anh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.