Người ngoại quốc này rất trẻ tuổi, đại khái khoảng hai tư hai năm tuổi,
mặt mũi cực kỳ tuấn mỹ, đường nét góc cạnh rõ ràng, ngũ quan thâm thúy,
cực kỳ cao, vai rộng eo hẹp mông nhỏ tròn, một đầu tóc đen, con ngươi
màu xanh sẫm, mặc một thân áo thể dục màu trắng vừa vặn, trên cổ treo
một máy ảnh compact của Nhật Bản sản xuất, từ đằng xa nhìn, chẳng khác
gì Apollon của Hy Lạp.
Lý Linh chảy nước miếng tại chỗ, đây là một anh đẹp trai nước ngoài
thoạt nhìn giống người Trung Quốc nha! Nhưng anh chàng lúc này đầu hơi
ngửa lên, vẻ mặt mê mang, đang lẳng lặng nhìn bức chân dung và hình ảnh
từng thế hệ tổ tiên Quân gia treo trên tường, môi mỏng nhạt màu hơi mím,
tựa hồ đang nghi hoặc gì đó.
【 Tiên sinh, tôi là hướng dẫn viên du lịch, ngài có gì nghi hoặc cần tôi
giải thích không?
】Lý Linh đi tới, giống như hoa si nhìn chàng trai, anh
chàng ngơ ngẩn ừ một tiếng, lập tức xoay đầu sang, dùng tiếng Trung
không thể nào chuẩn hơn, nhẹ giọng nói: "Tôi cảm giác....... Nơi này tựa hồ
là nhà của tôi......Quen thuộc như vậy......"
Lý Linh trợn mắt há mồm: "Tiên sinh, anh biết nói tiếng Trung!" Chàng
trai cong miệng cười cười, tiếng Trung của anh không phải tốt lắm, liền giả
vờ nghe không hiểu lại nhìn bức ảnh của những người treo trên tường
không chuyển mắt, Quân Thư Ảnh, Quân Tử Hiên, Quân Dật Văn....... Tên
của những người này anh cảm giác quen thuộc đến vậy, hơn nữa mặt mũi
họ lại giống nhau đến vậy, trong nháy mắt đó, anh nghĩ mình nhất định là
con trai của người tên Quân Dật Văn kia.
Một bên Lý Linh không thấy sự khác thường của chàng trai, vội dùng
tiếng Anh trêu chọc nói:
【 Ha ha ha, nói vậy, tiên sinh cùng tổ tiên Quân
gia trong bức ảnh mặt mũi cũng có chút tương tự đấy. Song theo lịch sử ghi
lại, mọi người Quân gia là độc đại đơn truyền, mỗi một đời chỉ có một con
trai, hơn nữa những người này hoặc mất tích hoặc chết một cách lạ lùng, dù