KHỦNG BỐ CỐ SỰ CHN - Trang 302

gỏng, rống to một tiếng: "Đủ rồi! Mẹ đừng nói nữa! Đi ra ngoài! Con không
bao giờ muốn nhìn thấy mẹ nữa!"

Cư nhiên nói những lời như thế với mẹ mình....... Hạ Mạt dưới loại nổi

giận này Từ Dương chưa từng gặp qua, cậu có thể tưởng tượng ra, trong
phòng mẹ con Hạ Mạt hẳn đang giương cung bạt kiếm cỡ nào, Từ Dương
nhấp nháy miệng, đối với loại hành vi rống to với mẹ này của y có chút thất
vọng, lặng lẽ lên lầu, nhón chân kề sát bên cửa, bắt đầu im lặng nghe
ngóng.

Mẹ Hạ Mạt hơi tâm thần, tiếng nói the thé cũng bắt đầu rống lên: "Mày

cũng không nghĩ đến......Mày sẽ...... Làm lỡ thằng bé kia à!...... Mày.......Bại
hoại! Bại hoại....... Tao thế nào lại sinh ra một đứa như mày!" Thanh âm má
Hạ đột ngột ngừng lại, tựa hồ vừa cắn răng nói vừa đánh y, một lát sau
thanh âm Hạ Mạt có chút nghẹn ngào, mang theo nức nở nhè nhẹ, "Dù sao
con thật sự rất thích em ấy."

"Con à....... Nhưng mà........Con.......Nó" Mẹ Hạ Mạt có chút nói năng

không đầu không đuôi, thanh âm cũng có chút nghẹn ngào, Hạ Mạt nức nở
một tiếng, dừng lại chốc lát: "Mẹ cũng đừng sợ, cậu ấy và con đều là một
loại người, hơn nữa con đã quyết định vĩnh viễn cùng em ấy một chỗ, cầu
xin mẹ đó."

"......"

Từ Dương đã không còn bận tâm hai người họ nói gì nữa, cậu chỉ cảm

thấy tim mình vì câu "vĩnh viễn cùng em ấy một chỗ" kia của Hạ Mạt mà
đập thình thịch, mặt đỏ một mảnh, trong lòng tuôn tràn vui sướng vô hạn,
không nhịn được ngượng ngùng cúi đầu, cắn môi, rốt cuộc nhịn không
được, nhếch miệng cười toe toét.

Loại cảm giác này thật sự tốt quá đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.