nói: “Giám đốc Hoàng Phủ, anh đang đọc sách gì đó?”
Hoàng Phủ Thần nhàn nhạt cười, đứng giơ lên quyển sách trên tay,
Trang Thành Điệp nhìn mặt bìa viết
《 Tâm lý học phạm tội 》, le lưỡi,
không suy nghĩ nhiều nữa, nghịch ngợm hỏi: “Giám đốc Hoàng Phủ, giữa
trưa anh đề cử nhiều mục như vậy, bọn em đều có chút đáp ứng không xuể,
có thể đề cử thứ gì cực kỳ kích thích không?”
Hoàng Phủ Thần hơi cau mày, sau khi suy nghĩ trong chốc lát mỉm cười:
“Muốn tìm kích thích mọi người tại sao không đến cửa hàng tượng sáp hiện
đại xem?” Bốn người nghe thấy liền ngạc nhiên, nơi này còn có cửa hàng
tượng sáp? Hơn nữa còn cực kỳ kích thích? Mạnh Giai Vỹ không thể chờ
được hỏi: “Không phải cửa hàng tượng sáp Tussauds chứ?”
Hoàng Phủ Thần nghe vậy xin lỗi lắc đầu: “Cửa hàng tượng sáp
Tussauds tạo hình chủ yếu là danh nhân, chỗ chúng tôi thì lại là...... Cửa
hàng tượng sáp tử vong.” Bốn người liếc mắt nhìn nhau, đều có chút không
rõ cái gì gọi là cửa hàng tượng sáp tử vong, Hoàng Phủ Thần nhàn nhạt
cười, tay cũng bất giác đùa nghịch chiếc nhẫn hồng mã não trên tay kia, tiếp
tục bình thản giải thích: “Chúng tôi mở cửa hàng tượng sáp tử vong này,
bình thường đều là căn cứ hình dáng đặc thù của du khách nhanh chóng làm
ra mô hình, cho các bạn có thể nhìn thấy lúc bạn chết sẽ có bộ dáng gì, nói
cách khác --" Con ngươi mắt anh ta lộ ra một cỗ tình tự không nói rõ được,
khóe miệng hơi nhếch lên, tựa hồ mang theo một tia khổ sở, bật cười: “Khu
tượng sáp này có thể đoán trước chính xác bộ dáng lúc bạn chết.”
Bốn người đồng loạt bị dọa giật mình, đoán trước chính xác? Thật là
chưa từng nghe nói qua, song ngẫm lại thật đúng là vô cùng hoang đường,
Hoàng Phủ Thần nhìn bộ dáng bốn người có chút ngây ngốc, lại cười: “Đây
chẳng qua là trò chơi......” Nói rồi, anh ta chuyển chủ đề, “Tất cả mọi người
đói bụng chưa? Thịt nướng đã sớm chuẩn bị xong.”