KHỦNG BỐ CỐ SỰ CHN - Trang 465

Hạ Vũ ngủ rất ngon lành, tựa hồ rất mệt, ngay cả Trình Hi cố gắng nện

mạnh bước cậu cũng không hề nghe thấy, Trình Hi thở dài, nghĩ đến buổi
chiều thiếu niên ngồi xổm bên cạnh anh dùng đôi mắt to ngập nước hỏi anh
vấn đề, không khỏi thở dài, vừa định cởi áo của mình đắp lên cho cậu, một
tiếng gào thảm thiết bén nhọn đột ngột vang lên ở doanh địa!

A! Tiếng gào thảm thiết này cực kỳ sắc nhọn, tựa hồ là tiếng phụ nữ,

Trình Hi cũng không kịp để ý gì, quay đầu liền chạy về hướng phát ra tiếng
gào, những người đang ngủ say cũng đều tỉnh dậy, một đám bò lên, ầm ĩ
chạy tới muốn tìm hiểu đến cùng.

Trình Hi sau khi chạy tới, tim lộp bộp nhảy xuống.

Cách đó không xa trên bãi cát nằm một đứa bé trai, tướng mạo vô cùng

quen thuộc, mới vừa rồi còn cùng hai người da trắng chơi đùa, giờ phút này
đang im lìm nằm ngửa trên mặt đất, da phiếm xanh, hai mắt trợn tròn, khóe
miệng cong lên một nụ cười khinh miệt cực kỳ quái dị, không hề nhúc
nhích.

"Con trai tôi....... Con trai tôi.........A a a.......Bảo Bảo à a a a a a a........"

Bên cạnh mẹ của đứa bé này khàn giọng gào khóc, ôm lấy đứa bé liều mạng
lắc: "Con ơi........Nhìn mẹ! Mau nhìn mẹ! Mẹ là mẹ của con....... Nhìn mẹ đi
con........"

"A....... " Tất cả mọi người từng đến miếu nhỏ đều kinh ngạc thốt lên, nụ

cười này.......Sao quen đến vậy....... Tựa như.......Nụ cười của pho tượng tà
ác kia........Quả thực giống nhau như đúc!

"Tôi là cảnh sát." Trình Hi chậm rãi đi tới, ngồi xổm xuống vừa định

xem xét đứa bé chết quỷ dị kia, ánh mắt lại sững sờ nhìn về phía mu bàn tay
đứa bé.

Đứa nhỏ này.......Tại sao trên mu bàn tay có một chữ số 1?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.