KHỦNG BỐ CỐ SỰ CHN - Trang 570

nữa theo đạo lý mà nói, bộ dáng trưởng thôn cho mèo ăn hẳn là phát sinh
đoạn thời gian này, vậy nếu mình lại chết lần nữa, có còn gặp lại hình ảnh
này không?

Đơn giản hàn huyên cùng trưởng thôn trong chốc lát, ông ta liền mang

Trì Mộ đi tìm bà cụ Phùng, bà cụ vẫn như vậy, mắt lé lưng gù, vô cùng
nhiệt tình đưa đến nơi chết lần đầu tiên -- Phòng 106.

Phòng 106 giống như đúc lần tử vong đầu tiên, Trì Mộ mặc dù sắc mặt

tái nhợt, nhưng vẫn giả vờ không có việc gì vào phòng, sau khi đóng cửa,
ánh mắt của anh không ngừng nhìn chằm chằm hướng mình bị kéo xuống --
Mẹ kiếp, anh không bao giờ muốn bị kéo xuống lần hai đâu, cho nên anh
bất giác rời xa giường, nhón chân bước đi.

Trong căn phòng yên tĩnh đáng sợ, nghĩ đến chỉ chốc lát sau trong điện

thoại của mình sẽ xuất hiện thứ gì đó lông lá ướt sũng như bàn tay dưới
giường thò ra từ điện thoại của mình, Trì Mộ cảm thấy rốt cuộc bình tĩnh
không được nữa, đến lúc này, trong phòng chỉ còn lại mình anh, cũng chỉ có
thể lựa chọn -- chạy trối chết.

Lúc này gần mười hai giờ trưa, ánh mặt trời như trước chiếu vô cùng

gay gắt, đường phố thôn F đã không thấy bóng ai, tựa hồ đều đã về nhà ăn
cơm rồi, Trì Mộ vòng qua một khúc rẽ, cố ý vòng đến sân khấu kịch, chuẩn
bị đi tìm Thác Bạt gia gia còn có thể xướng Dương gia tướng ở đầu thôn tây
kia, dù sao đây mới là lưu trình ban đầu của anh đúng không?

Đáng tiếc khi đi qua trường tiểu học trong thôn, Trì Mộ lại nghe thấy sau

lưng có có một thanh âm chần chừ chát chúa của một cô bé:

"Anh ơi -- Anh có thấy khăn quàng đỏ của em trai em không........."

Con mệ nóa! Lại đến! Trì Mộ không quay đầu lại, đại khái biết đứa bé

phía sau này chính là cô chị nhảy giếng kia.......Mình cũng không cần phải
quay đầu lại, bởi vì cô bé nếu nhảy giếng vậy nói không chừng sẽ xuất hiện

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.