KHỦNG BỐ CỐ SỰ CHN - Trang 724

Người đàn ông khẽ cười, ôm anh vào lòng, khẽ nỉ non: "Em là số mười

tám..... Cố Hữu, thầy, thầy còn nhớ em không? Em thích thầy."

Cố Hữu..... Cố Hữu..... Cố Hữu..... Trời! Em ấy chẳng phải đã sớm chết

rồi sao!

Lưu Liên Thành cảm giác đầu mình có chút hồ đồ, người sau lưng vẫn

còn cầm chim nhỏ của mình không ngừng tuốt, phản ứng đầu tiên của não
bộ anh chính là —— Mình lẽ nào đã đi tới Trò Chơi Khăm gì đó? Nhưng
mà cũng không giống vậy nha! Đem người chết ra đùa giỡn!

Người đàn ông sau lưng cười ha ha, cúi đầu kìm lòng không đặng lại cắn

dái tai anh, lần nữa ghé bên tai anh hà hơi, đáng thương nói: "Thầy? Thầy
quên em rồi?" Nói xong, chính hắn lại bật cười, như trừng phạt dùng răng
khẽ ma sát khung tai Lưu Liên Thành, ha ha cười: "Phải lên sân khấu rồi,
em đi trước, nhớ kỹ em là ai nha? Em là số 18, Cố Hữu."

Người đàn ông nói xong câu đó, liền đem sức lực chuyển đi, Lưu Liên

Thành cảm thấy phía sau bị người đàn ông này đè có chút tê dại, đợi đến
khi Lưu Liên Thành đột ngột quay đầu lại, đã không thấy bóng dáng đâu
nữa.....Phòng hóa trang này là không gian kín, cậu ta từ đâu ra?

Lưu Liên Thành cảm giác đầu mình không cung cấp đủ máu, trong

phòng hóa trang nhỏ hẹp chất đầy đạo cụ, đủ loại lông gà, có mấy người
mẫu nhựa khỏa thân suy tàn chất đống ở góc tường, trên mặt bàn bày đủ
loại mỹ phẩm, anh dạo qua một vòng, mãi không phát hiện ra người đàn
ông tự nhận là Cố Hữu kia từ đâu ra, chẳng lẽ mình gặp quỷ?

"Đông!" Ván cửa phát ra tiếng vang thật to, khiến Lưu Liên Thành sợ

hết hồn, quay đầu nhìn lại, là thợ trang điểm Cát Cát ban nãy tổng đạo diễn
phân cho anh, chỉ thấy trên tay Cát Cát cầm một bộ âu phục màu đỏ tươi,
vội vội vàng vàng dùng bàn tay lạnh lẽo chộp anh đến trước ghế, vội vội
vàng vàng mà trang điểm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.