KHUNG TRỜI QUYẾN RŨ - Trang 102

- Lạy chúa, tôi không thể tin được, Eden đưa mắt ngước lên trần nhà

- Đáng lẽ phải có ai báo cho tôi biết khi tôi về, Marty nói, cô vẫn còn mặc

cảm và cố tìm cách thoát ra khỏi tình huống này

Marty mím môi lại và Aggie sụt sịt mũi từ từ đứng dậy, thân hình cao

một thước tám của cô ta khọm hẳn xuống

- được không sao, Marty không có ý gì cả, cô nói hai mắt đỏ hoe và sưng

húp vì khóc. chị ấy có quyền vui mừng vì đã lọt qua. Tất cả các chị đều đã
lọt qua nhưng...Aggie hỉ mũi và bắt đầu nức nở...tôi ngăn được nỗi buồn
riêng, Tôi đã ước muốn quá chừng

Aggie đột ngột quay lưng lại họ và không nói tiếng nào nữa. Một phút

trôi qua không ai cử động vì đều bối rối. Cuối cùng Mary đứng lên đến an
ủi cô ta

Mary nằm xuống giường và lấy làm lạ là vì sao Mary lại đến an ủi cô ta

mà không phải là Chicago, xưa nay là bạn thân nhất của Aggie, một sự im
lặng không tự nhiên bao trùm căn phòng lúc Aggie lấy đồ đạc ở rương bỏ
vào vali của cô. Giống như mọi người Aggie đã trả tiền lộ phí đi đến
Sweetwater và sẽ trả tiền lộ phí về nhà

Đến lúc chia tay tất cả các cô đều cảm thấy miễn cưỡng là kỳ, không dám

đến gần cô như sợ bị lây sự sui sẻo từ Aggie. Họ không dám nhìn thẳng vào
mắt cô. Aggie hiểu và không lán lại lâu, cô biết cô không còn là người ở
đây nữa

Cái giường trống trong khoang ám ảnh họ mấy ngày sau khí Aggie đi.

Trong các khoang khác cũng có nhiều giường trống. Vào khoảng 20 % khoá
sinh bị loại trong giai đoạn đầu bắt đầu một quá trình sàng lọc. Cuối tuần
Eden đổi giường, Cô đến nằm cái giường Aggie đã bỏ lại và cái giường của
cô gần buống tắm quá ồn ào. thế cũng đỡ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.