KHUNG TRỜI QUYẾN RŨ - Trang 229

mơ hồ. Ngay khi hai bánh chạm phi đạo và Marty cố lái chiếc máy bay
bằng hai bàn đạp, cô nhớ lại những đặc điểm khác thường của loại máy bay
này. Hai cái thắng thay vì nằm ở phía mũi bàn đạp như tất cả các phi cơ
huấn luyện của Lục quân mà cô đã bay trong hai trăm giờ bay chót, lại nằm
ở phần đuôi bàn đạp.

Bị trượt lần đầu, cô sửa chữa lại, lái bằng đầu ngón chân và tránh cái

thắng ở gót. Rồ máy, Marty cất cánh lên lại và bay đánh vòng. Từ trên
không, cô quan sát các bạn đáp chiếc Cub xuống, họ không biết điểm khác
biệt ấy. Các máy bay lạng đi, chồm lên và mấy lần gần như chúi mũi. Chắc
chắn trong họ ai cũng nghĩ là phi công dỡ ẹc. Marty quan sát họ và lầu bầu
trong miệng, ước chi cô đã nhớ lại kịpthời để cảnh giác các bạn.

Các cô buồn rầu đứng xếp hàng lại ở đường bay. Các nam phi công đứng

quanh, công khai cười họ. Đa số các cô kia chỉ bực mình vì không thể trổ
tài, nhưng Marty thì cay đắng và cảm thấy đã bị gài bẫy. Răng cô nghiến lại
và hai bàn tay nắm thành hai nấm đấm trong túi áo bay. Cặp mắt màu xanh
của cô dữ dội như Đại Tây Dương trong cơn bão táp, trong khi cô cùng
Mary Lynn và Eden đi vào phòng chờ máy bay.

- Coi bộ như các cô không lái nổi mấy chiếc Cub ấy - Một nam phi công

mặt đầy vết hoe nói.

Marty dừng lại và cuối xuống trên đầu anh ta, vì cô cao hơn cả ba phân,

nói với vẻ thách thức:

- Tôi có thể lấy bất cứ chiếc máy bay nào ở đường bay ngoài kia và bay

làm nhiều vòng xung quanh anh bất cứ ngày nào trong tuần.

Nhưng anh ta chỉ thụt lùi, giả vờ kính nể và cười lớn với các bạn:

- Ta có một phi công thứ dữ, các cậu ơi!

Không làm gì được, Marty quay mặt đi nói với Mary Lynn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.