KHUNG TRỜI QUYẾN RŨ - Trang 412

- Người tiếp khách của khách sạn sẽ biết chúng ta không phải là vợ

chồng, phải không?

- Tôi nghĩ rằng hắn ta chả uqan tâm có phải hay không, miễn là ta trả đủ

tiền phòng. Mà cái đó cógì quan trọng?

- Có lẽ là vậy. Nhưng cái nhìn của hắn ta… làm cho chuyện này… có vẻ

bẫn thỉu, rẻ tiền.

Walker ý thưc hành động của anh ta càng làm tăng thêm điều đó, anh đã

cởi ngay áo quần như thể cô ta là 1 gái điếm rẻ tiền. Anh lặng lẽ tự nguyền
rủa và bước đến bên cô, dịu dàng kéo cô quay lại đối diện anh.

- Cô em sai rồi. Cô đẹp lắm và tốt lăm nên không thể bị bất cứ điều gì

làm nhơ nhuốc. - giọng anh ta nghe có vẻ chân thật, không giống tính anh
thường ngày. Anh cười khúc khích và mân mê sau tai cô - tôi nói co 1vẻ cao
thượng, phải không? Nhưng đó là sự thật.

Đôi mắt đen như nhung của cô nhìn anh, 1 chút hối tiếc thoáng hiện ra

trong đó.

- tôi không tốt lắm như anh nghĩ đâu, Walker.

Anh nhận ra cô nói đúng, nếu không cô đã không vào khách sạn với anh.

Ngay lúc này, cô tụt xuống ngang anh, hay anh được nâng lên ngang với cô
không phải là điều quan trọng. Anh ý thức cô chưa bao giờ làm chuyện này
trước đây.

Anh dịu dàng kéo cô rời xa cửa sổ, và 2 tay đỡ 2 bên má cô, anh hôn cô

thật chậm rãi và nồng nàn. Cảm thấy cô đã mềm ra và thoải mái, anh bắt
đầu cởi áo cô ra, vừa cởi vừa vuốt ve các bộ phận hở trần trên người cô và
hôn lên đó. Hai bàn tay cô áp lên ngực anh, nghe tim anh đập rộn ràng. Da
thịt họ nóng bừng lên, và hơi thở càng gấp thêm vì thèm khát đã bị dồn nén

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.