KHƯỚC LỤC - Trang 296

Diệp Kính quay đầu nhìn qua, cậu lạnh lùng liếc mắt về phía Trâu

Tượng rồi lại quay về phía cô nhíu mày.

Ngay lập tức Diệp Kiều Lục nở nụ cười, quẳng Trâu Tượng sang một

bên, lạch bạch chạy tới, gọi “Diệp Kính!” với giọng vui mừng hoan hỉ,
giống như đã xa cách rất lâu mới có dịp gặp lại.

Cổng trường thơm ngát mùi hoa quế. Các bạn học đi qua đi lại.

Ánh mắt Trâu Tượng dừng ở hai người Diệp Kiều Lục và Diệp Kính.

Diệp Kiều Lục không cao bằng Thang Ngọc, cũng không gầy như

Thang Ngọc, thế nhưng khi cô ở cùng Diệp Kính lại cực kỳ hài hòa.

Phong cảnh đẹp như tranh vẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.