KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 121

KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA

Thương Hải Di Mặc

www.dtv-ebook.com

Quyển 1

Chương 14

Tiểu hầu gia lại tiếp tục thói quen cũ, đêm đêm đến chơi tiểu lâu.

Lúc hắn đang thậm thụt đặt chân lên gờ tường tiểu viện thì phát hiện tiểu

tử tinh ranh Trương Tẫn Nhai Trương đồng học đang khoanh tay nhìn lên,
vẻ mặt biểu hiện sự tinh quái, khóe môi nhếch lên giễu cợt, làm như sớm
biết hắn sẽ đến mà chờ đợi từ rất lâu rồi.

Đôi mắt tiểu hầu gia tươi cười như hoa đào hé nở, hắn lấy giọng ngọt

ngào giống như ngoại bà bà đang dỗ đứa cháu nhỏ: “Trương tiểu bằng hữu,
sao giờ này còn ở đây, không đi hầu hạ cho công tử nhà ngươi à?”

Trương Tẫn Nhai trên đời này ghét nhất nghe người ta gọi là ‘cậu nhỏ’

(Một đứa nhóc lông măng chưa sạch, không gọi ‘cậu nhỏ’ chứ gọi là gì???),
hơn nữa lúc nào tiểu hầu gia nói chuyện cũng đều dùng ngữ khí này mà
trêu chọc cậu, càng làm cậu chán ghét đến tận xương tủy.

Lập tức ăn miếng trả miếng: “Gần đây trị an trong kinh thành không

được tốt lắm, gà chưa gáy sáng thì bọn đạo tặc còn thả sức tung hoành. Chỉ
một chút sơ sẩy cũng khiến cho kẻ gian thừa cơ đột nhập, khua khoắng tiền
bạc, bởi vậy ‘cậu nhỏ’ này phải đích thân ra canh gác.”

Phương tiểu hầu gia tỏ vẻ sợ sệt, than thầm trong bụng: Người ta nói thật

không có sai, cái gì chủ nhân nào thì nô tài đó, mắng chửi người ta mà ngữ
khí không chút tục tằn, nhưng lời nào nói ra cũng toàn là kim nhọn (1)…

Nhưng mà, Phương Quân Càn là ai nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.