KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA
Thương Hải Di Mặc
www.dtv-ebook.com
Quyển 3
Chương 61
"Quân bất kiến hoàng hà chi thủy thiên thượng lai, bôn lưu đáo hải bất
phục hồi. Quân bất kiến cao đường minh kính bi bạch phát, triêu như thanh
ti mộ thành tuyết... Ummm... Nhân sinh đắc ý... Tu tẫn hoan, mạc sử kim
tôn... Mạc sử kim tôn..." (1)
Trương Tẫn Nhai lắp bắp, lấm la lấm lét nhìn sắc mặt đang như nước
đọng ao tù của bạch y công tử, mồ hôi lạnh túa ra ròng ròng, ướt đẫm lưng
áo. Từ xưa đến nay, Trương Tẫn Nhai rất yêu rất kính công tử của mình,
đương nhiên, cũng rất sợ y…
Tiếu Khuynh Vũ rất ít khi giận dữ, nhưng chỉ cần sắc mặt băng lãnh kia
hơi trầm xuống, tuyệt đối không kẻ nào dám làm càn làm bậy trước mặt y,
huống chi là một tiểu hài tử còn ít tuổi, chưa trải sự đời như Trương tiểu
bằng hữu.
Suốt mấy tháng trời Vô Song công tử xuất chinh Hung Dã, Trương tiểu
bằng hữu an an ổn ổn ở nhà, vậy mà một thiên ‘Tương tiến tửu’ có vài trăm
chữ cũng không thuộc nổi, khó trách Tiếu Khuynh Vũ nổi giận.
Sắc diện Vô Song công tử không chút thay đổi, nhẹ rút ra một cây roi
mây: “Xòe bàn tay ra!”
Không phải chứ?! Trương Tẫn Nhai kinh hoàng đến nỗi suýt quỵ xuống
ngất đi… Đừng… đừng đánh vào bàn tay mà!!...