KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 237

Để ứng phó kịp thời với quân địch đang nhăm nhe ngóc đầu trở lại, Bát

Phương quân không quản mưa nắng, ngày đêm tăng cường thao luyện, diễn
tập…

Chẳng những vậy, hệ thống hậu cần cho bảy mươi vạn đại quân cũng

được cắt cử để bảo đảm cung cấp đầy đủ về mọi mặt…

Với từng ấy công việc, rốt cuộc Phương Quân Càn cũng không biết thực

sự Tiếu Khuynh Vũ có biết mệt mỏi là gì không!? Mỗi ngày vào buổi tối,
sau khi đã xử lý xong hàng đống công vụ mà nếu là người thường chắc
chắn không làm nổi, thế nào cũng hư hỏng chuyện này chuyện khác, Tiếu
Khuynh Vũ vẫn có thể thu xếp được thời gian cũng như không mất đi chút
nào phong thái ung dung nhàn nhã ngày thường, dùng kỳ nghệ cao tuyệt
của mình, thoải mái cùng Phương tiểu hầu gia đánh cờ.

Người ngoài nhìn vào, không ai không khỏi xuýt xoa ngưỡng mộ kỳ tích

như trong thần thoại ấy, vậy mà trên miệng Vô Song công tử chỉ vỏn vẹn
một câu: “Điều kiện trước mắt chỉ có hạn, tạm thời cứ như vậy đã!”

Tạm thời cứ như vậy?!

Chỉ là ‘tạm thời’ thôi…

Y còn muốn đến thế nào nữa chứ???

Phương tiểu hầu gia nghe xong cũng chẳng biết phải nói sao, chỉ đành

cười khổ.

Buổi tối, khi hai người đánh cờ, Phương Quân Càn cười: “Giang sơn này

mà muốn khang thái thịnh vượng thì mọi chính vụ phải giao hết trong tay
huynh mới được!”

Tiếu Khuynh Vũ nghiêm mặt nhắc nhở hắn: “Phàm là thủ lĩnh, phải biết

tự mình mưu tính chính sự, không nên quá tin tưởng một ai đó!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.