KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 656

Vừa như mãn ý thỏa lòng, vừa như thương tâm tiếc hận, thở than dỗ

dành…

Khuynh Vũ… của ta…

Này tuyệt thế nam tử, trước nay chưa từng vì ai mà rơi lệ kia mà…

Này công tử Vô Song, xưa nay chưa từng trước mặt ai tỏ ra yếu đuối kia

mà…

Định mệnh đã quyết, nước mắt của cả cuộc đời Tiếu Khuynh Vũ, chỉ vì

một Phương Quân Càn mà rơi…

Ôn nhu ôm lấy khuôn mặt trắng nõn thanh tú không chút tỳ vết, Phương

Quân Càn cuối cùng không thể kềm chế bản thân, hắn dịu dàng cúi xuống,
chạm vào đôi môi đang nghẹn ngào, hôn thật sâu lên đó.

Nụ hôn run rẩy nóng bỏng mãnh liệt áp lên đôi môi tái nhợt trong suốt,

lạnh lẽo tựa hàn băng, mạnh mẽ ấp ôm, bao phủ, tinh tế nhận ra dường như
hắn muốn dùng độ ấm thân thể của mình sưởi tan băng giá nơi y, cùng nhau
tan ra, dung hòa làm một.

Tiếu Khuynh Vũ ngẩng đầu lên, triền miên đáp lại.

Thanh ti phất loạn…

Thần xỉ giao triền…

Như lửa đốt điên cuồng, như dung nham nóng chảy, băng giá của trái tim

đã tan thành sương khói, luân thường đạo lý đã lùi vào hư vô, chỉ còn yêu
thương cháy bỏng, chỉ còn ái tình đậm sâu, mãi mãi đến khi cốt tan xương
rã, thương hải tang điền.

Dẫu thế gian bách mị thiên hồng, dẫu thiên hạ trăm phương nghìn lối,

cũng chỉ duy nhất huynh… là mọi tình cảm của ta…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.