KHUYNH TẪN THIÊN HẠ LOẠN THẾ PHỒN HOA - Trang 898

nhọn hoắt vào Tiếu Khuynh Vũ, chỉ cần Phương Gia Duệ hạ lệnh một
tiếng, công tử Vô Song lập tức vạn tiễn xuyên tâm.

“Trẫm biết, ngươi võ công cao tuyệt, nhưng mà, võ công có cao cường

đến đâu, thì thân thể huyết nhục cũng không thể chọi lại với cung tiễn
cường ngạnh.” – Khuôn mặt già nua của Gia Duệ đế đanh lại lạnh lùng, vô
cảm, “Nhược bằng không để cho trẫm sử dụng, thì dù có là con ruột máu
mủ tình thâm, trẫm cũng quyết không nương tay tiêu diệt.”

“Dù là như vậy, ngươi vẫn muốn trở về với hắn ư?”

Tiếu Khuynh Vũ mỉm cười rất nhẹ, bạch y trắng muốt tựa tuyết đầu mùa

lấp lánh ánh sáng lưu luyến miên man, mà cũng thập phần kiên định: “Ta
phải trở về.”

Gia Duệ đế giận dữ hỏi: “Vì, sao?”

...

Tiếu Khuynh Vũ ưu nhã nhấc tay, cảm giác như máu huyết của mình còn

đang quyến luyến chưa muốn lưu thông, nghẽn lại trong một chớp mắt.

Trả lời: “Bởi vì hắn ở nhà chờ ta.”

---oOo---

(1): thượng vị giả: thượng cấp, người trên.

(2): cần vương: cứu giúp triều đình trong cơn hoạn nạn.

(3): phá thủ trầm chu (

破釜沉舟): nghĩa đen: đập nồi dìm thuyền.

Nghĩa bóng: quyết đánh đến cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.