KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 1835

Con mắt hắn vào lúc này thâm thúy như một đầm nước sâu, tâm tình gì

cũng nhìn không ra.

Từ nhỏ Tần Vô Hạ đã có chút sợ Tần Vô Phong, nhìn thấy Tần Vô

Phong cái dạng này, nghĩ càng thêm bất an.

Hắn không biết Tần Vô Phong suy nghĩ cái gì, Tần Vô Phong gần chỉ là

nhìn, nhìn đến mức hắn chân tay luống cuống, nhưng vẫn không mở miệng,
Tần Vô Phong càng là như vậy, càng khiến hắn sợ.

Đúng vậy, sợ, hắn sợ ca ca hắn.

Một lúc lâu, Tần Vô Phong lại gục đầu xuống, nặng nề thở dài một tiếng

nói: “Vô Hạ, ngươi và Vân nhi, là từ lúc nào bắt đầu??? Lần kia Vân nhi bỏ
đi, có phải là vì tìm ngươi hay không???”

Lúc này Tần Vô Hạ đã bình tĩnh xuống, hắn biết hắn phải đối mặt tuyệt

đối không phải là chuyện tốt đẹp gì.

Thế nhưng, vô luận thế nào, hắn đều phải đối mặt.

Đối với Vân Khuynh, bởi vì lúc hai người sơ ngộ có chút đặc biệt, cho

nên hắn vẫn nhớ kỹ người này, sau đó bởi vì nhị ca vốn rất sủng hắn vì Vân
Khuynh tồn tại mà có chút quên hắn, khiến đáy lòng hắn có chút không vui,
sau đó hắn ở Bách Hiểu Lâu xem tư liệu đại ca hắn điều tra về Vân
Khuynh, dưới đáy lòng lại có chút thương tiếc người kia.

Sau đó Vân Khuynh và Tần Vô Song vẫn dính lấy nhau, tuy rằng thời

gian gặp lại ở chung không nhiều lắm, thế nhưng hắn cũng biết Vân
Khuynh là một người tương đương thiện lương ôn hòa, có trầm tĩnh không
hợp với tuổi, hoàn toàn khác với người tùy hứng như hắn, Vân Khuynh ở
đáy lòng hắn lại có thêm một phần đặc biệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.