KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 2260

Y không khỏi có chút nhìn đến ngây dại, từ đôi mắt ấy, y thấy được thâm

tình, chân thành, ôn nhu, cùng với yêu thương... Rất dễ khiến cho y trầm
luân, ngay cả cảm giác xấu hổ vì nơi yếu đuối bị người nắm chặt cũng lui
xuống một ít, nhịn không được mở miệng nghênh hợp hắn.

Thực sự, rất thích cảm giác tương cứu trong lúc hoạn nạn với hắn.

Vô Song.

Đang trầm luân, trước ngực đột nhiên truyền đến một trận đau đớn, đôi

mắt phiếm hơi nước rũ xuống, nhìn thấy một cái đầu tóc đen ở trước ngực
mình đang gặm cắn da thịt non mềm.

Trong lòng nổi lên một trận khủng hoảng, bàn tay bị đè lên chăn đơn,

không tự chủ được giãy giụa, đầu cũng xoay đi, tách ra nụ hôn ôn nhu của
Tần Vô Song, kháng nghị hành vi của người trước ngực: “Đừng... Đừng
cắn...”

Người nọ ngẩng đầu, còn hơn hai người ca ca, Tần Vô Hạ càng thêm tùy

hứng nhíu mày: “Khuynh Khuynh, kỳ thực ta vẫn rất tò mò...”

Đôi mắt hơi nước mê say của Vân Khuynh nỗ lực trợn tròn, chờ câu tiếp

theo của hắn, muốn biết hắn rốt cuộc muốn hỏi gì.

Tần Vô Hạ lại cúi đầu xuống, liếm một chút lồng ngực trắng noãn mịn

màng của Vân Khuynh: “Ta tò mò không biết... Khuynh Khuynh có thể
sinh hạ Đại Bảo tiểu Bảo, còn có Hương Hương... Ở đây, liệu cũng có thể
nuôi nấng chúng nó hay không...”

Nói, đôi môi hồng nhuận của hắn, ngậm lấy thù du có chút sưng lên của

Vân Khuynh.

Vân Khuynh lông mày hơi nhíu, ngón tay buộc chặt, cầm lấy chăn đơn

dưới thân, toàn thân hồng nhạt đỏ ửng càng thêm sâu, có chút tức giận nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.