Lúc này hậu huyệt chưa bị đụng chạm, bỗng nhiên bị ngón tay cứng rắn
tách ra, đau đớn đột ngột khiến thân thể y nao núng một chút.
Tần Vô Phong chui ở trước ngực y, ngậm lấy nhũ tiêm cứng rắn như ru-
bi gặm cắn cọ xát, dưới thân còn lại là không ngừng ma sát trong cơ thể
Vân Khuynh, vào sâu ra cạn, từ chậm đến nhanh, từ khắc chế đến cuồng dã
chậm rãi không thể khống chế...
Hiện tại thấy Vân Khuynh có chút không khỏe, không khỏi lấy một tay,
đi tới địa phương hai người giao hợp, chậm rãi xoa ấn hạch tâm.
Mật huyệt vốn đã mẫn cảm không ngớt, bị Tần Vô Phong xoa ấn như
thế, trở nên càng thêm mẫn cảm, mật huyệt ấm áp một trận co rút, song
song gây cho Tần Vô Phong khoái cảm thật lớn, còn tràn ra lượng lớn ái
dịch.
Vân Khuynh hai tay vô lực vòng qua cánh tay Tần Vô Phong, cánh môi
bị hôn sưng đỏ còn đang trong tầm khống chế của Tần Vô Song, không thể
phát sinh quá nhiều rên rỉ ngọt ngào.
Tần Vô Hạ biết đại ca nhà mình cố tình giúp mình, không khỏi hơi giật
giật ngón tay chôn ở hậu huyệt Vân Khuynh, cực có kỹ xảo ấn nắn, chậm
rãi tách ra tầng tầng nếp uốn.
Khoái cảm trước sau giáp kích như vậy khiến cho thân thể Vân Khuynh
loạn run, ngọc hành đứng thẳng phía trước run rẩy chảy ra giọt nước mắt
bạch trọc, đồng thời có xu thế càng ngày càng nghiêm trọng.
Tần Vô Hạ bắt lấy ngọc hành, đem ngọc hành nóng rực, sức sống mười
phần xoa trong lòng bàn tay chậm rãi thưởng thức.
Ngọc hành vốn mẫn cảm đến cực điểm bị hắn âu yếm như vậy, lúc này
nộp vũ khí đầu hàng, kịch liệt run run, ngọc hành phun ra dịch thể bạch trọc
trơn dính, đều rơi vào trong tay Tần Vô Hạ.