KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 346

“Không có việc gì... Đích xác như ngươi nói, đại phú đại quý...”

Tần Vô Song thở phào nhẹ nhõm:

“Vậy thì tốt... Vừa rồi biểu tình của biểu ca thật là dọa người, ta còn

tưởng rằng có vấn đề gì.”

Liên Cừ cười khổ lắc đầu, thở dài nói:

“Đích xác có vấn đề nhỏ...”

Tần Vô Song vừa kéo ra dáng tươi cười cương tại trên mặt:

“Cái gì???”

Liên Cừ ánh mắt sâu thẳm nhìn phía Vân Khuynh:

“Đương đại chi khu, chịu tải linh hồn bỉ thế... Ngay cả là đại phú đại

quý, cũng suốt đời kiếp nạn nhiều...

Huống hồ, Vân Khuynh mệnh phạm hoa đào, tình trái cũng nhiều...”

Thân thể Vân Khuynh chấn động, phía sau y không có nghe thấy, y chỉ

nghe đến ‘Đương đại chi khu, chịu tải linh hồn bỉ thế...’ chẳng lẽ, Liên Cừ
đã nhìn thấu, linh hồn của y mang theo ký ức một đời???

Y khiếp sợ nhìn Liên Cừ, nhất thời không nói gì.

Tần Vô Song còn lại là nắm chặt tay Vân Khuynh, hắc nghiêm mặt:

“Cái gì mệnh phạm hoa đào tình trái cũng nhiều... Khuynh nhi là người

của ta, ngoại trừ ta ra, ai cũng không được mơ ước!!!”

Lời tuy là nói như vậy, thế nhưng đáy lòng hắn cũng càng ngày càng bất

an.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.