KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 615

Gần trong gang tấc xa tận chân trời, khoảng cách chân trời gang tấc,

cũng không gì hơn cái này.

“Đại ca đại ca, ngươi đang nghĩ gì vậy, lẽ nào ngươi không cảm thấy khó

tin sao, bảo bảo mới có một tháng, đã có thể đá ta nha.”

Thanh âm của Vân Khuynh như từ nơi xa truyền đến, kéo về toàn bộ tư

tự buồn khổ của Tần Vô Phong.

Hắn nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn có chút bất mãn của Vân Khuynh, gật

đầu:

“Đúng vậy, rất khó tin, thế nhưng, Vô Song tuấn mỹ đến khó tin, Vân nhi

đẹp đến khó tin, hài tử các ngươi, có khó tin cũng là chuyện hợp lý.”

“Đại ca!!!”

Khuôn mặt Vân Khuynh có chút đỏ bừng, lấy tính tình Tần Vô Phong,

sao có thể nói ra như vậy.

Giống như là truyện cười hài hước lạnh lùng.

Tần Vô Song nhìn y ngượng ngùng, trong lòng rung động càng lúc càng

lợi hại.

Hắn híp mắt, ôn hòa nói với Vân Khuynh:

“Ta có thể sờ sờ nó không?”

“Cái gì???”

Trong lúc Vân Khuynh còn đang mơ màng, tay Tần Vô Phong đã luồn

vào trong chăn, trượt lên quần áo, đặt lên bụng Vân Khuynh.

Đến lúc phản ứng lại, khuôn mặt Vân Khuynh oanh một cái nổ tung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.