Nhưng Liên Cừ thì sao?
Căn bản không coi hắn là bằng hữu, muốn đi, dĩ nhiên lúc trước không
đề cập tới, đến lúc đi rồi mới nói...
Như vậy, khiến hắn không có một chút chuẩn bị tâm lý, còn không bằng
không nói tốt hơn.
Liên Cừ tự nhiên là nhìn ra Bạch Khuynh Vận tức giận.
Hắn lập tức trấn an Bạch Khuynh Vận, giải thích.
Hắn vừa giải thích, khiến Bạch Khuynh Vận đang ở trong sinh hoạt tìm
kiếm kích thích lập tức hai mắt tỏa sáng, thượng biểu trên khuôn mặt khả ái
lập tức chuyển đổi:
“Liên đại ca, nếu như vậy, ta và ngươi cùng đi tìm Dạ Lạc Huyền có
được không, ta lo lắng ngươi đi một mình.”
“Ách...”
Sắc mặt thanh tuyển của Liên Cừ mang theo một tia ngạc nhiên, nghĩ
không ra hắn lại nói như vậy, nhất thời dĩ nhiên không kịp phản ứng.
“Cái này, làm Bạch gia thiếu chủ, Khuynh Vận hẳn là bề bộn nhiều việc
đúng không???”
“Không bận không bận, Liên đại ca ngươi không biết, chuyện tranh
quyền đoạt vị bên kia kinh thành, Tần đại ca bảo ta chỉ cần lo cho thân
mình, ta đang chơi trò thất tung trốn tránh... Vừa lúc có thể đi cùng Liên đại
ca.”
“Chuyện này...”