Đoạn tụ ở Huỳnh Quang không thịnh hành, một chút cũng không.
Bọn họ phải mất một thời gian khá dài mới thích ứng được nam nhi thân
của nhị phu nhân, không nghĩ tới năng lực thừa thụ của đại công tử bọn họ
tốt đến vậy, dĩ nhiên tác hợp huynh đệ hoàng thất Huỳnh Quang!!!
Đó không chỉ là vấn đề đoạn tụ, mà còn là vấn đề huyết thống!
Nếu như, thực sự tác hợp thái tử điện hạ và nhị hoàng tử cùng tam hoàng
tử, chẳng khác nào... Nối giáo cho giặc, cổ vũ bọn họ loạn luân!!!
Sợ rằng cũng chỉ có Tần Vô Phong mới có thể nghĩ đến chuyện này, bọn
họ vĩnh viễn cũng không có khả năng nghĩ tới.
Đây, có lẽ chính là, lý do vì sao Tần Vô Phong là chủ, mà bọn họ vĩnh
viễn là ảnh vệ.
Tần Vô Phong tỉnh rụi thu hết thần sắc của Long Dạ và Long Liễm vào
đáy mắt, độ cung tà ác nơi khóe miệng một chút cũng không rút đi:
“Ta biết các ngươi đang suy nghĩ cái gì, chỉ là ở trong mắt ta, nhị hoàng
tử và tam hoàng tử càng xứng với thái tử... Hoặc là nói, các ngươi nghĩ Vân
cô nương điêu ngoa kia thích hợp với thái tử hơn???”
Long Dạ và Long Liễm suy nghĩ một chút, đều lắc đầu.
“Vậy được rồi...”
Tần Vô Phong gật đầu: “Ân, cứ như vậy đi, một hồi các ngươi đi nói cho
Long Ảnh, nói Long Ảnh đổi dược cho thái tử, để thái tử điện hạ đêm nay
tỉnh lại.”
Long Dạ gật đầu, Long Liễm trầm mặc một chút: