KHUYNH TẪN TRIỀN MIÊN - Trang 946

Vươn tay vỗ về tóc dài màu mực của Vân Khuynh, Tần Vô Phong thở

dài thật dài: “Vân nhi, ta... Ta cũng không coi ngươi là một người tùy tiện,
tùy tiện đi bính...

Tương phản, địa vị của ngươi ở trong lòng ta phi thường thánh khiết,

thậm chí là bất luận kẻ nào cũng không thể chạm đến...

Vân nhi, ngươi hiểu không, ta... Kỳ thực là...”

Yêu ngươi...

Nhưng lời như vậy, trước khi Tần Vô Phong chưa có tuyệt đối, nắm chặt

hạnh phúc đem cho Vân Khuynh, hắn sẽ không nói.

Nói ra, chỉ tăng thêm phiền não cho Vân Khuynh.

Bởi vậy nói đến đây, hắn liền im lặng.

Vân Khuynh bị Tần Vô Phong ôm vào trong ngực, da thịt hai người

chạm nhau, cảm giác dĩ nhiên là phi thường ấm áp.

Vào loại khí trời này, y dĩ nhiên sản sinh ỷ lại đối với cái ôm ấm áp này.

Bàn tay Tần Vô Phong vỗ về mái tóc của y, khiến y cảm thấy thoải mái

dị thường, lời của Tần Vô Phong, càng khiến tâm của y bỗng nhiên bang
bang bang bang nhảy dựng.

Lấy Vân Khuynh thông minh, lời tiếp theo của Tần Vô Phong, cho dù

không nói, y cũng đoán ra được một hai.

Không, hoặc là nói, trước khi Tần Vô Song rời đi, y và Tần Vô Song đều

đã nhận thấy sự tồn tại của phần cảm tình không thể tin nổi này...

Chỉ là, y và Vô Song, đều không chịu tin tưởng mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.